Lưu Thanh Bình cười tủm tỉm nói, "Vương gia, tiểu nhân nhất định sẽ tìm được lá trà ngon hơn nữa, sau đó sai người mang đến cho Vương gia."
Cảnh Dung vỗ vỗ vai hắn, "Ngoan!"
Hình ảnh kia, có đủ buồn cười.
Kỷ Vân Thư lên xe ngựa trước, Lưu Thanh Bình thấy vậy liền đi lên, nhỏ giọng nói, "Hoa quả ở trên xe, ngươi giữ lại ăn một mình là được, không cần phải chia cho người khác."
"Ta biết rồi."
"Vậy lần này trên đường ngươi phải cẩn thận, nhất định phải quay trở về, đến khi đó, ta sẽ lại chuẩn bị thêm hoa quả cho ngươi."
Nàng khẽ liếc mắt nhìn hắn, nghiêm túc nói, "Chờ đến khi khôi phục lại chức quan, ngươi nhất định phải trở thành một vị quan tốt."
Lý Thanh Bình gật đầu thật mạnh!
Sau đó nhìn theo đoàn người lên xe ngựa, rời đi.
Trong lòng hắn không khỏi có chút tiếc nuối, trộm lau nước mắt.
Mà cách đó không xa, Kỷ Uyển Hân đứng ở đằng sau bức tường, nhìn theo bọn họ rời đi, đôi mắt hạnh cong cong hiện lại vài tia ghen ghét, lại có chút không cam lòng, năm ngón tay đỡ trên mặt tường loang lổ, tay còn lại nắm chặt.
Nha đầu bên cạnh lo lắng thân thể nàng bị nhiễm lạnh, liền nói, "Nhị tiểu thư, chúng ta hồi phủ đi, tam tiểu thư đã đi rồi."
Nàng vẫn như cũ đứng nhìn.
"Nhị tiểu thư?"
Hai mắt nàng khẽ híp lại, "Không bao lâu nữa, ta cùng Vân Thư....... Sẽ còn gặp lại nhau ở kinh thành."
Ở khoé miệng, hiện ra một ý cười quỷ dị.
Nha đầu kia có chút không hiểu, nhưng cũng không nhiều lời.
Kỷ Uyển Hân đứng có chút lâu, ôm ngực khó chịu ho khan vài cái, tựa như muốn ho ra máu, liền quay lại đi cùng với nha đầu của mình trở về.
..........
Xe ngựa sau khi rời khỏi thành từ từ di chuyển trên đường, Kỷ Vân Thư lại thất thần, rũ đầu, ánh mắt ủ dột.
Cảnh Dung biết tâm tư của nàng!
Liền duỗi tay cầm bàn tay lạnh lẽo của nàng.
Hắn an ủi, "Chúng ta sẽ sớm quay trở lại đón hắn."
Lòng bàn tay Kỷ Vân Thư hơi run lên một chút, nhưng liền bị sự ấm áp trong lòng bàn tay hắn trấn tĩnh.
Một lúc sau, nàng ngẩng đầu, nhìn về phía Cảnh Dung, "Ta biết."
Một khắc sau, Cảnh Dung liền đem nàng ôm vào trong lòng, ốm lấy bả vai gầy yếu, cằm nhẹ nhàng tựa trên đầu nàng.
Mà nàng giống như một hài tử ngoan ngoãn, dựa vào lồng ngực rộng lớn của hắn, hai hàng lông mi khẽ run lên vài lần, sau đó nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Lúc này - -
"Thư Nhi."
Nghe tiếng, nàng đột nhiên mở bừng mắt, bật dậy từ trong lòng Cảnh Dung, lập tức xốc màn che lên nhìn ra ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Ngỗ Tác Hoạ Cốt (C461 - C661)
Mystery / ThrillerThế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng trong lĩnh vực khảo cổ học. Một sớm xuyên qua, nàng trở thành tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thành, vốn nên sống nhưng bị chết đói. Không được cha yêu thương, bị ghét bỏ, thân thể nhỏ bé trời sinh...