Tại phòng của Phúc bá.
Ngay lúc nha đầu định mang thuốc vừa mới sắc đi vào, liền bị Kỷ Vân Thư chặn đứng, nàng đem đèn lồng đặt trên mặt đất, sau đó tiến tới bưng lấy chén thuốc.
Nói, "Ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta đưa cho Phúc bá là được, nếu không có chuyện gì khác, ngươi cũng không cần đi vào."
"Vâng!"
Nha đầu hành lễ sau đó rời đi.
Chờ nha đầu kia đi ra sân sau, nàng mới mang thuốc đi vào, thần sắc lãnh đạm, không nhìn ra được đang có cảm xúc gì.
Sau khi tiến vào, nàng liền đóng cửa lại.
Phúc bá bước xuống giường, trên người khoác một chiếc áo đơn bạc, khó khăn bước chân từ mép giường đi tới, trong lòng buồn bực.
"Kỷ tiên sinh, ngươi đây là?" Hắn hỏi.
Kỷ Vân Thư yên lặng ngồi xuống, nói sang chuyện khác, "Phúc bá, nhân lúc thuốc còn nóng bá mau uống đi."
Nàng đem chén thuốc đặt trên bàn, đồng thời cũng mang bức hoạ của mình đặt ở một bên.
Nhìn thấy bức hoạ cuộn tròn kia, ánh mắt Phúc bá trầm lại, trên mặt thoáng qua một chút lúng túng.
Biểu tình cùng với ánh mắt đều bị Kỷ Vân Thư cẩn thận thu lại.
Phúc bá đi tới cạnh bàn sau đó ngồi xuống, ôm ngực ho khan hai tiếng, lúc này mới đưa bàn tay đầy vết chai sạn bưng chén thuốc lên uống.
Đồng thời, Kỷ Vân Thư ở đối diện cũng lên tiếng, "Vệ Dịch từ nhỏ đã lớn lên ở Cẩm Giang, tuy rằng tâm trí không giống như người bình thường, nhưng Vệ bá phụ cùng Vệ bá mẫu nuôi dưỡng hắn thật cẩn thận, dạy dỗ hắn trở thành người lương thiện, biết quan tâm đến người khác. Mặc dù từ nhỏ đã sống trong nhung lụa nhưng không bao giờ tự mãn, ngay cả đối với người không quen biết như Phúc bá, hắn cũng thập phần quan tâm, người trên kẻ dưới trong phủ cũng đều chiếu cố bá, còn muốn đem bá lưu lại trong phủ, phần tình cảm này, thật sự khó mà có được."
Phúc bá ôm lấy chén thuốc, lộ ra vẻ mặt vui mừng tươi cười, đồng ý, "Đúng vậy, Vệ công tử tâm địa rất thiện lương, đối xử với ta rất tốt, cũng không biết kiếp trước ta đã tu được phúc phận gì, có thể gặp được Vệ công tử. Ở hiền nhất định sẽ gặp lành, tương lai Vệ công tử nhất định sẽ như cá chép hoá rồng, đại phú đại quý."
Kỷ Vân Thư khẽ cười, "Hôm đó ở nghĩa trang, khi bá nhìn thấy Vệ Dịch, ánh mắt đối với hắn rõ ràng có sự bất đồng so với người khác, trong ánh mắt đó thậm chí còn toát ra sự sủng nịnh cùng yêu thương, nếu ai không biết, không chừng sẽ nghĩ hai người có quan hệ huyết thống!"
"Vệ công tử địa vị tôn quý, ta bất quá chỉ là người trông coi nghĩa trang, thân phận thấp hèn, đâu có điểm nào giống với người thân của Vệ công tử a, Kỷ tiên sinh, ngươi không phải giống đang nói đùa sao?"
"Bá nói địa vị tôn quý, là muốn chỉ điều gì?"
"Thân phận khác biệt."
Thân phận khác biệt!
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Ngỗ Tác Hoạ Cốt (C461 - C661)
Misterio / SuspensoThế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng trong lĩnh vực khảo cổ học. Một sớm xuyên qua, nàng trở thành tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thành, vốn nên sống nhưng bị chết đói. Không được cha yêu thương, bị ghét bỏ, thân thể nhỏ bé trời sinh...