Mặt trời đã lên cao, lờ mờ trong không khí lúc bấy giờ chỉ là lớp sương mong mỏng đã tan đi gần hết. Từng tia nắng tràn ầm qua lớp kính trong bao kín toà khách sạn khổng lồ, chúng cũng thuận tiện ríu rít nhau đánh thức hai người đàn ông vì quá chén mà nằm vật ngay trên sàn nhà.
Đêm qua sau khi ăn uống no nê, Jungkook cũng đã để Jimin nghỉ ngơi tại chỗ để gã thu dọn và xếp bát đũa vào máy rửa bát. Xong xuôi cả hai lại tiếp tục chọn lấy một bộ phim truyền hình phát sóng muộn để xem trước giờ đi ngủ. Nhưng hắn say thì nào còn biết phim là gì nữa, Park Jimin chỉ kiên quyết đòi gã cho uống thêm rượu bằng được, kết quả như tất cả đã thấy, bọn họ đã ôm nhau ngủ khì ngay trên tấm thảm lông trải trong phòng khách chẳng chút mảy may.
- Ực..
Jungkook từ ngày chuyển về đây luôn luôn là người thức dậy trước, cảm giác đầu tiên mà gã cảm nhận được là những cơn đau đầu gián đoạn trên đỉnh đầu, men rượu sộc thẳng lên từ cổ họng nóng ran, và bấy giờ gã chỉ thấy mình khát nước. Gã lơ mơ ngồi dậy, nheo mắt định hình xem bản thân đang ở vị trí nào, xoay đầu đã thấy ngay Jimin đang nằm ngáy ầm ầm chẳng còn biết trời đất là gì nữa.
Không vội đi tìm nước, gã chỉ vươn tay chạm vào thắt eo hắn mà lay thật nhẹ, Jimin cau mày, nhăn nhó rồi quay ngoắt hẳn đi chỗ khác, Jungkook sợ hắn ốm, chạy ngay vào phòng kiếm lấy một cái chăn mềm mà đắp lại cho hắn trước tiên, xong xuôi cũng đi rót lấy một cốc nước đầy mà uống cho cổ họng bớt chua đi một chút, vệ sinh cá nhân rồi mới trở vào bếp xếp bát đũa đã rửa xong trong máy rửa bát ra trạn đồ.
Jimin chắc đã phải say lắm, hắn ngủ đến chẳng thể biết trời trăng mây đất thế kia, Jungkook có làm rơi cả nồi hay đũa xô leng keng hắn cũng chẳng quan tâm dù chỉ một chút. Căn nhà chỉ có tiếng người dọn dẹp, tiếng ngáy và tiếng máy lọc không khí ù ù, gã dù làm xong hết công việc nhà mà hắn vẫn chẳng tỉnh, thành ra gã cũng bỏ mặc Jimin mà bỏ sang phòng tập tập luyện một mình trước.
Bia rượu có thể làm cơ bắp nhão, hình thành bụng bia và ti tỉ thứ bệnh kì lạ trong cơ thể. Việc Jungkook quyết định tập luyện chào buổi sáng sau một bữa ăn lót dạ nhẹ nhàng cũng là lẽ đương nhiên. Dạo này gã tập tành cô đơn mà không có Min Yoongi, kể ra cũng hơi chán, thêm nữa, gã cũng chưa hề tiết lộ việc mình đang đi làm thuê và có cuộc sống mới tạm gọi là sung túc ở nhà ông chủ của mình, thôi kệ vậy, chuyện này để sau hẵng kể thì hơn.
Tập thể dục buổi sáng, Jungkook không ưu tiên việc tập quá nặng, dẫu sao cũng chỉ tập cho sảng khoái đầu óc một chút chứ chẳng khó khăn gì, hình thức giải trí của gã chỉ đơn giản như thế thôi.
- E hèm..
Họ Jeon đang giãn căng cả cơ thể nằm trên tấm thảm tập cao su màu tím than chợt giật mình khi nghe thấy một tiếng ho sỗ sàng phát ra từ ngoài cửa, chỉ vừa ngóc đầu lên, chủ nhân của cái đánh tiếng ấy đã xuất hiện ngay trước mắt gã như một bóng ma hiện hình đầy rùng rợn, Jungkook ngồi hẳn dậy, lau lau mồ hôi trên trán bằng chiếc khăn tập vàng kem treo trên cổ, gã tặc lưỡi.
- Đói chưa?
Jimin ngẫm nghĩ, lắc đầu cười khì.
- Chưa đói, nhìn bữa sáng tập thể dục nãy giờ cũng đủ no rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[kookmin]: Problem?
Fanfiction- Vấn đề của em bây giờ là gì vậy? - Làm sao để buộc chân anh lại đó Jiminie! 🏆 #3 at #kookmin 🏆 #8 at #pjm