Việc tâm sự ỉ ôi của cả hai khiến bữa tối đã bắt đầu muộn hơn dự tính. Jimin và Jungkook sáng mai đều đang trong kì nghỉ đông ngắn hạn của công ty, thành ra họ Jeon cũng sởi lởi quyết định để Jimin nhậu cho đã đời một bữa. Họ Park vậy mà mua cả một thùng bia về nhà thật, đêm nay mà xử gọn cái đống ấy, khéo khi lại xuất huyết dạ dày thì khổ cả đôi cũng nên.
Cả hai chuyển vị trí ăn uống ra bàn bệt ở phòng khách, Jimin cũng nhờ nhân viên quản lí phòng ốc mang tới vài tấm thảm nhung mềm, có thể nói đây sẽ là một không gian lí tưởng để chè chén no say cho đến hết đêm, hôm nay không say có khi nhất quyết là sẽ không dừng rồi.
- Ra ăn thôi. Lề mề quá!
Sau khi bày biện bữa tối thịnh soạn bản thân đích thân chuẩn bị, Jungkook đứng từ ngoài phòng khách chống nạnh gọi với vào phòng tắm, Jimin có lẽ vì nhớp nháp nên đã trốn gã đi tắm từ lâu rồi. Từ trong nhà tắm, hắn vội vã đáp lại một lời, nhanh chóng mặc quần áo cho tử tế rồi hí hửng chạy ra bàn ăn, nơi Jeon Jungkook đang rót ra hai cốc bia đầy sủi bọt, vàng óng và toả ra mùi hương làm Jimin hét toáng cả lên vì thèm. Hắn vừa nhanh nhanh chóng chóng ngồi xuống, gã đã thở dài.
- Chiều nay có một người đã gọi cho tôi, anh đoán là ai?
Jimin đăm chiêu một lát sau câu hỏi chưng hửng ngay sau khi Jungkook vừa đặt cốc bia lên bàn, ngây ngô đáp lời.
- JuIn?
Gã bất bình chép miệng sau câu trả lời mang ý đâm chọc của kẻ đang tỉnh bơ thả thịt bò vào miệng nhai ngấu nghiến, lắc đầu.
- Điên, tôi chặn số rồi, đoán người khác!
- Mẹ tôi.
- Ừ.
Jimin giật mình, đoán chơi mà đúng thật luôn này? Hắn nhận ra một điều, rằng từ ngày Jungkook chuyển tới đây, mẹ Jimin rất thường xuyên liên lạc với gã, có khi gọi còn nhiều hơn gọi cho hắn nữa kìa, nhưng xét ra thì chuyện ấy cũng tốt, Jimin cũng không muốn bị mẹ hỏi chuyện quá nhiều, có gì cứ dặn gã, kiểu gì mà chẳng đến tai. Park Jimin nhấp lấy một hơi bia dài, khà một tiếng đầy sảng khoái, hắn hất cằm.
- Thế nào? Gọi lại cằn nhằn gì tôi?
- Mẹ anh bảo tôi lâu lâu cho anh nhậu một bữa xả hơi này, với cả mẹ cũng biết là anh hút thuốc rồi.
Hắn khựng người, nhưng rồi chỉ dửng dưng khịt mũi nhai miếng thịt đã nhạt vị gần hết.
- Anh kể à?
Jungkook ho sặc sụa, gắp vội một miếng kim chi để ngăn chặn sự ngây ngấy của miếng ba chỉ hơi mỡ vừa tan trong khoang miệng, cao giọng phản đối.
- Hâm, tôi không rảnh thế. Mẹ anh bảo, là con mẹ, mẹ hiểu hết. Thực ra thì nhìn anh là biết mà, gầy như thế, ăn không ăn chỉ uống bia với hút thuốc thì lớn làm sao? Cơ bản thì chế độ ăn uống của tôi khá khắt khe, từ khi anh ăn uống giống tôi thì cũng phổng phao lên chút rồi đấy!
Jimin liếm mép.
- Để ý kĩ thế? Tôi còn chẳng để ý nữa kìa...
Jungkook đảo mắt.

BẠN ĐANG ĐỌC
[kookmin]: Problem?
Fanfiction- Vấn đề của em bây giờ là gì vậy? - Làm sao để buộc chân anh lại đó Jiminie! 🏆 #3 at #kookmin 🏆 #8 at #pjm