Chương 26

168 11 0
                                    

Lúc tiết học kết thúc, Lư Dục Hiểu đi từ dãy cuối về phía bục giảng. 

Dung nhan kiều diễm, dáng người thướt tha, quần jean ôm lấy đôi chân thon dài của cô, làm cho người khác thoáng nhìn đều không thể rời mắt. Đám sinh viên ngồi phía dưới không chớp mắt nhìn Lư Dục Hiểu, mọi người đều bàn tán xôn xao về cô, nhưng hỏi đi hỏi lại cũng không ai biết cô là ai, mọi người đều chưa từng nghe qua trong trường có một đàn chị học năm tư nào như vậy.

"Hết tiết dạy rồi đúng không thầy?" Lư Dục Hiểu dựa vào chỗ bên cạnh bục giảng, nghiêng đầu nhìn Thừa Lỗi.

Thừa Lỗi đang sắp xếp lại sách vở, anh đưa mắt nhìn cô: "Càn quấy".

"Sao lại càn quấy? Thầy nói lúc nãy sao? Em nói thật mà, cậu ấy không hề nghe giảng, chỉ lo hỏi số điện thoại của em".

Động tác của Thừa Lỗi dừng một chút: "Cho rồi sao?"

"Gì?"

"Tôi nói số điện thoại".

"Tất nhiên là không rồi".

"Một cậu nhóc thì có gì đáng để cho số".

"Vậy như thế nào mới là đáng?"

Lư Dục Hiểu cười khẽ: "Cái này à, hợp với khẩu vị thì mới cho, thầy xem, giống như thầy lúc trước rất hợp khẩu vị của em, nên ngay từ lần gặp mặt đầu tiên đã cho rồi".

Thừa Lỗi nhìn cô: "À, trước kia".

"Đúng vậy, trước kia". Lư Dục Hiểu nhẹ nhàng nhón chân, thấp giọng nói: "Bây giờ khẩu vị của em đổi rồi".

Thừa Lỗi dừng lại, nét mặt lạnh lùng cầm sách lên: "Đi thôi".

"Này, cứ vậy mà đi à, thầy đợi em với".

"Làm gì mà đi nhanh vậy!"

"..."

Đám học sinh nhìn bóng dáng hai người rời đi, sau đó lại nháo nhào lên.

"Tình huống gì vậy? Cô gái kia là ai?"

"Con mẹ nó chứ, người đẹp như vậy".

"Đẹp chỗ nào, giống hồ ly tinh thì đúng hơn".

"Không phải là bạn gái của thầy chứ?"

"Thật hay giả vậy?".

"Thầy ấy đúng là may mắn".

"Này, thầy ấy là của tớ nhé!"

"Cậu đừng có mơ mộng viển vông nữa".

...

Thừa Lỗi đưa Lư Dục Hiểu đến một câu lạc bộ tư nhân.

"Xin chào ngài Thừa". Người đứng trước cửa tiếp đón nhanh chóng dẫn đường cho hai người.

"Bọn họ đều tới rồi sao?"

"Đã tới rồi, Tổng giám đốc Đồng đã căn dặn nếu thấy ngài tới thì lập tức dẫn đến phòng ăn".

"Ừ".

Lư Dục Hiểu vẫn đi theo sau Thừa Lỗi, đi được một lát thì người trước mắt dừng lại. 

Hiểu Thừa Hạ Thiên [chuyển ver] Khom Lưng Vì Anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ