Chap 55 : Đến lúc phải trả

288 10 0
                                    

Heri tìm không được Freen..trong tiềm thức đã linh cảm được điều gì đó..Nhưng cô cố gạt đi..Không đâu..không thể trùng hợp như vậy...Một biển người rộng lớn...Không lý nào họ sẽ thấy được nhau...

Heri trở về nhà...Hi vọng Freen đã về...Nhưng là...căn phòng im ắng cô quạnh khiến cho niềm tin mong manh của cô hoàn toàn sụp đỗ...Thực sự..đã tới lúc phải trả lại hạnh phúc rồi sao..

Heri ngồi thất thần trên ghế...Lặng lẽ để nước mắt lăn dài...Heri rất ít khi yếu đuối..đối với cô nước mắt là thứ gì đó xa xỉ...Cô chỉ để nó rơi khi cảm thấy bản thân đã không còn sức mà chịu đựng nữa..hoặc là khi đau đớn đến tuyệt vọng ..

Lần này Heri biết...mình không còn đủ dũng cảm để giành giật nữa...Thất bại và tổn thuơng đã quật ngã trái tim chai sạn của cô...Cô không muốn tiếp tục làm con thiêu thân không tiếc sống chết mà lao vào biển lửa...

Freen là lửa,là ánh hào quang rực rỡ mê hoặc lòng người..nhưng lại cũng là một cạm bẫy giết chết lý trí của những kẻ cuồng si như cô...Trái tim Freen chỉ chứa được một người..chỉ có người Freen chấp nhận thì mới không bị ánh hào quang kia thương tổn...và người đó Heri biết không phải mình..

Nhưng là...có tàn nhẫn lắm không khi cứ lặng lẽ mà biến mất như vậy...Không cho cô một cơ hội nói một câu xin lỗi..không cho cô một cơ hội nhìn lại một lần..

Heri càng nghĩ lại càng đau xót...Đầu óc cũng mụ mị dần đi..Mãi cho đến khi mơ hồ nghe thấy chuông điện thoại vang lên mấy hồi chuông khô khốc Heri mới như choàng tỉnh...Freen..có thể là Freen gọi cô..có thể em ấy vẫn bị lạc...Có thể em ấy muốn cô đến đón về..

Nghĩ vậy Heri càng cuống quyết..cô vội chạy đi nghe điện thọai...Lòng thấp thỏm bắt máy....Một không khí trầm lắng dị thuờng truyền lại bên tai...Heri không dám lên tiếng...Bên kia cũng trầm mặc...Rất lâu sau đó một âm thanh êm ái nhưng lạnh lùng vang lên..

-Là tôi..Heri..chị bất ngờ chứ..

-Bec ky.....

Heri run run kêu lên cái tên mà lâu nay cô vẫn sợ hãi..Thực sự đã kết thúc rồi..Họ đã gặp nhau...Ván cờ này một lần nữa Heri lại là người thua cuộc...

Becky bên kia đầu dây lại nói.

-Tôi đã chờ phút giây này rất lâu..

Heri lấy lại vẻ bình tỉnh..trước mặt Becky cô ta không cho phép mình yếu hèn...Heri lấy giọng bình thản rồi nói..

-Quả như tôi dự đoán..Cô đã gặp được Freen

Becky cười khẽ một tiếng đáp..

-Không gặp..tôi làm sao liên lạc được với chị...

Heri trầm mặc..một lát mới nói...

-Freen..em ấy thế nào..

Becky cười khẽ đáp.

-Rất tốt...tiện thể tôi cũng cám ơn chị thời gian qua đã chăm sóc Freen chu đáo..Từ giờ tôi không phiền chị nữa...

Heri mím chặt môi..cố ngăn lại cảm giác đau xót đang cuộn trào trong lòng ngực...Cô nói..

-Cho tôi nói chuyện với Freen một chút..

SỐ MỆNH - [FREENBECKY]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ