Chương 22

95 11 0
                                    

Tại phòng họp dành cho thực tập sinh, người dẫn dắt tổng hợp lại mọi công việc mọi người trong nhóm đã làm trong thời gian đầu thử việc. Sungchan nghiêm túc ghi chép lại nội dung buổi họp, cậu né tránh ánh nhìn có phần vượt trên ngưỡng đồng nghiệp của anh thực tập tiền bối ngồi đối diện cậu.

Thực ra người phát hiện ra có đồng nghiệp có tình cảm với Sungchan không phải cậu, mà là Shotaro. Trong một lần đến thăm công ty với danh vị là đối tác, anh có tham quan tới khu làm việc của Sungchan. Hôm đó cậu đang bận rộn xử lý tài liệu, anh thực tập tiền bối có mấy lần tới chỗ cậu hỏi về thắc mắc trong phần công việc của bản thân. Sungchan không nghi ngờ gì, chân thành giải thích và góp ý cho anh ấy. Mọi sự việc bằng cách nào đó Shotaro chỉ cần nhìn qua liền nắm rõ sự tình.

Anh nhắn cho Sungchan một tin.

"Quản lý bản thân kém quá. Tên thực tập già khoặm kia mỗi lần tới gần em là nước miếng của anh ta chảy dài thành suối rồi."

Sau lần đó, Sungchan kéo dài khoảng cách của mình với anh thực tập tiền bối, cậu xác nhận bản thân đã có người thích và hai người đang trong mối quan hệ yêu đương.

Nhưng người tiền bối này không bỏ cuộc.

Sungchan đã hoảng sợ khi một lần Shotaro tình cờ tìm thấy một chiếc đồng hồ đắt tiền trong balo cậu lúc anh giúp cậu giặt balo. Thậm chí Sungchan còn không biết thứ đó tại sao ở trong balo của mình, mặt sau đồng hồ có khắc dòng chữ uốn lượn.

'Jungwoo love Sungchan'

Tan họp, mọi người cùng nhau bàn luận về bữa tối. Sungchan biết thời gian thực tập của mình ở công ty còn rất ngắn, cậu nhắn tin nói lại với Shotaro rồi đi ăn tối với mọi người.

Tại quán lẩu, Sungchan thấy mọi người dần ngà ngà say, cậu nhờ nhân viên rót cho mỗi người cốc nước mật ong ấm để giải rượu tạm thời trước khi trở về.

Bữa ăn kết thúc, Sungchan biết trong người mình cũng có men rượu, cậu nhắn tin nhờ Shotaro tới đón. Sau đó Sungchan đặt xe, cùng với một vài người còn tỉnh táo giúp đỡ các đồng nghiệp tửu lượng kém đón xe về nhà.

Đợi một lúc thì Sungchan cũng thấy ô tô kiểu dáng quân đội của Shotaro dừng ở gần quán ăn qua lớp cửa kính, cậu cầm đồ ra về. Nào ngờ vừa rời khỏi cửa quán ăn mấy bước chân, cậu bất ngờ bị một người ôm lại từ phía đằng sau.

Sungchan chới với suýt thì ngã về đằng trước, cậu đứng vững lại, đỡ lấy người đang ườn ra ở lưng của mình. Jungwoo ôm lấy cổ cậu, vị tiền bối không ngại ngần kéo gương mặt cậu lại gần phía anh ta.

- Sungchanie~

Giọng Jungwoo trầm trầm nghẹt nghẹt vì say rượu, anh ta ghé sát tới, chuẩn xác hơn là nhào tới. Trong gang tấc gương mặt của vị tiền bối lại gần, Sungchan né mặt sang một bên, môi của Jungwoo chạm vào má cậu, lúc tách ra còn nghe được tiếng hôn. Ngay lúc đó, cửa xe ghế lái của chiếc xe quân đội cũng được mở ra bằng một lực đầy mạnh mẽ.

Sungchan không muốn chấp nhặt với người say, cậu dựng vị tiền bối đứng thẳng dậy, đặt lại cánh tay anh ta ngay ngắn trên cổ mình, dìu Jungwoo về phía xe của anh ta. Cậu nhớ lúc nãy vị tiền bối này vẫn còn tỉnh táo, nhưng lúc Sungchan ngồi đợi người đón và từ chối lời chở về của anh ta, Jungwoo cũng không về luôn mà ngồi lại uống thêm rất nhiều rượu. Sungchan không muốn dây dưa với Jungwoo, cậu mặc kệ anh ta muốn làm gì cũng được.

[SungTaro] Lắng nghe giọng nóiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ