Ngoại truyện 1 Chị ấy có người yêu rồi !

72 13 1
                                    

Một buổi chiều mùa xuân có nắng ấm, Yeji cùng Ryujin ở trước sân nhà chăm cho mấy hạt giống hoa mà Ryujin đã mua từ rất lâu và cũng đã nhiều lần nở luân phiên theo mùa

" Xin chào, tôi mới chuyển đến nơi này...Tôi có mang theo một ít quà muốn gửi tặng xung quanh "

Một giọng nam từ ngoài cổng vang lên, hướng ánh nhìn của cả Ryujin và nàng ra đấy

" Chị để em mở cửa cho " Ryujin đặt bình tưới nước xuống, cô ra bên ngoài mở cửa cho anh ta

" Chào cô nha ! Tôi là Taesuk, vừa chuyển đến vào hôm nay thôi "

" Chào cậu "

Ryujin vừa dứt lời thì Yeji cũng đi ra đứng bên cạnh cô nhìn anh ta. Taesuk thấy Yeji ánh mắt dường như có chút cảm thán, anh ta nhìn nàng mỉm cười " Chào...à mà cô tên gì vậy ? "

" Yeji ah... " Nàng nghe hỏi thì cũng chỉ đơn giản trả lời theo một cách lịch sự như thế, nhưng Ryujin thì trong lòng từ nãy giờ đã có chút không hài lòng với anh ta, rõ ràng cách anh ta nhìn Yeji của cô có một cảm xúc khác. Hay cả cách anh ta chỉ hỏi tên Yeji mà không hỏi tên cô thì Ryujin đã khó chịu trong lòng rồi

Đã vậy Yeji còn cười đáp lại anh ta, dù Ryujin biết là cô dạy nàng không được im lặng khi có người hỏi, hơn nữa hãy cười nhiều hơn một chút, nhưng cũng tuỳ trường hợp chứ...? Hwang Yeji thực biết cách khiến Ryujin phải uỷ khuất ah

" Cảm ơn quà của anh, chúng tôi đang bận. Tạm biệt ! "

" À...à tạm biệt " Taesuk có chút ngạc nhiên vì không thể nói chuyện được với Yeji lâu hơn, cánh cổng đóng lại, còn Ryujin thì nắm tay nàng dẫn nàng vào nhà

" Ryuddaeng...kh...không tưới hoa...nữa ah ? "

" Không tưới nữa " Ryujin trả lời ngắn gọn như vậy, Yeji liền nhận ra có chút khác thường, nàng im lặng đi theo sau Ryujin đến khi cả hai vào phòng thì Yeji mới cất lời hỏi

" Ryuddaeng...em sao vậy...? "

" Em không sao "

Không sao gì chứ ? Cô đang ghen ah ~ dù biết tất cả chỉ là một phép lịch sự, nhưng mà nghĩ đến Taesuk đó chắc chắn sẽ tìm cớ bắt chuyện với Yeji thì cô lại liền không vui...

" Ryujinie...? " Yeji dùng cả bàn tay để nắm duy nhất một ngón tay của Ryujin rồi lay nhè nhẹ, chẳng lẽ nàng đã bị giận, đã bị dỗi rồi sao ? Vì điều gì nhỉ...?

" Em...em giận chị...hả ? "

Shin Ryujin làm sao mà giận nổi Yeji đây ?? Nàng đáng yêu đến vậy cơ mà ?? Cho tiền rồi thuê cô giận nàng thì cô cũng không thể làm, không phải Ryujin không cần tiền mà do cô không có khả năng đó

" Em không giận chị...Chị đáng yêu như vậy, em không có cách nào giận chị " Nhưng cũng chính vì người yêu cô quá đáng yêu, quá dễ thương...nên vệ tinh xung quanh chắc chắn sẽ rất nhiều ! Điều này thực sự nan giải quá...Ryujin phải làm sao đây nhỉ ?

" Vậy...em bị làm sao ah..? Sao...sao lại khó chịu...? "

Ryujin mím môi, cô nắm tay nàng, vẻ mặt vô cùng uỷ khuất " Vì chị đáng yêu như vậy, đến mức khiến người khác không nỡ giận, và...cũng khiến người khác rất dễ dàng thích chị ! Yeji à, lẽ ra lúc nãy chị không nên cười với anh ta "

Ryujin nói một câu dài ngoằng, làm Yeji phải thật chú tâm nghe và mất ít lâu sau nàng mới đáp

" Nhưng...nhưng Ryujin...dạy chị là...ph...phải hay cười ? "

" Th...thì... " Ryujin ngập ngừng, bây giờ cô phải nói như thế nào đây ah..?

" Chị đừng cười với Taesuk nữa...chị như thế, nơi này của em khó chịu lắm luôn... " Cô đặt tay nàng lên tim, nói xong còn hít hít mũi vài cái

" Ryuddaeng...em...đang ghen ah ? "

Thừa nhận luôn chứ có gì phải ngại đâu ah ? Thấy Ryujin gật đầu, nàng tự nhiên lại cong môi lên cười, vì Yeji có nhớ, ghen cũng là một trong những điều thể hiện tình yêu. Ryujin đang ghen vì cô yêu nàng, hơn nữa gương mặt của Ryujin hiện tại cứ đáng yêu một cách khó tả

" Chị...sẽ không có...không có cười với..anh ta nữa..." Yeji hứa một cách đầy chắc chắn

" Chị...chỉ yêu mỗi em...Ryujinie...đừng có ghen nữa...nha ? "

Nghe được câu nói " Chị chỉ yêu mỗi em " của nàng thì sự khó chịu của Ryujin đã biến đi đâu mất, mà hình như nó đã không còn kể từ khi nàng nắm tay cô thì phải ? Là tại cô dễ dãi với nàng quá hay là sao đây ? Không đúng, không phải là dễ dãi...là do cô yêu nàng mới phải

" Em biết mà ~ em biết là chị Yeji yêu em nhất ah ~ "

Khi Ryujin vừa định hôn nàng, thì Yeji đẩy nhẹ cô ra làm cô cảm thấy có chút hụt hẫng lẫn khó hiểu

" Chị sao vậy ? "

" Chị đói...Chúng ta ăn trước...có được không ? " Đối với yêu cầu này Ryujin dĩ nhiên là đồng ý, dù sao cơ hội để hôn nàng của cô chưa bao giờ là thiếu cả !

Cứ như vậy đến vài ngày sau, Ryujin vừa lái xe đi làm về. Khi còn cách nhà vài chục mét thì cô thấy Taesuk bấm chuông nhà mình, và không lâu sau thì Yeji đã ra bên ngoài xem thử, nhưng nàng không mở cổng ra mà chỉ đứng bên trong hỏi

" Cậu...tìm ai ah ? "

" Tôi tìm Yeji " Taesuk lại nở nụ cười với nàng, anh ta nghĩ nàng cũng sẽ cười đáp lại, nhưng không...chẳng hề có một nụ cười nào dành cho anh ta cả

" Để...để làm gì ah ? "

" À, tôi có thể xin số điện thoại, hoặc là bất cứ phương tiện liên lạc nào với Yeji không ? "

" Không "

Một câu trả lời dứt khoát vô cùng, và từ ' không ' ấy chính là của Shin Ryujin. Nàng vừa thấy Ryujin về đến thì lập tức mở cửa ra, chạy đến chỗ cô và đứng nép phía sau

" Em về rồi, Ryuddaeng !! "

Ryujin quay sang nàng, nở nụ cười nhẹ, sau đấy nhìn sang Taesuk với một thái độ trái ngược hoàn toàn

" Chị ấy có người yêu rồi ! Cậu không cần mất công tìm hiểu đâu ! "

Ý định bị phát hiện, đã vậy còn thất bại ngay khi chưa bắt đầu. Sự thất vọng có thể thấy rõ ràng được trong ánh mắt của Taesuk. Nhưng Yeji và Ryujin chỉ quan tâm nhau thôi, chẳng bận tâm đến anh ta

" Chị vào nhà trước đi Yeji, em lái xe vào sau "

Yeji sau đấy nghe lời Ryujin vào trước, khi cô đang định quay lại xe thì Taesuk mới lên tiếng hỏi

" Người yêu cô ấy là ai vậy ? "

" Là tôi "

Cũng một câu trả lời ngắn ngọn và dứt khoát như vậy, Ryujin nói xong liền thong thả vào trong xe, lái thẳng vào nhà. Yeji sau đó cũng đóng cổng lại, và đi vào bên trong cùng Ryujin

•Ryeji• My Life Is YoursNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ