Shin Ryujin đang phải trải qua những ngày thật khổ sở, chính là vì cô đã bị chị người yêu mình giận, giận đến nổi không chịu nhìn mặt, không chịu nói với cô một lời, hoàn toàn xem Ryujin chẳng khác nào người vô hình mà đối xử
" Chị à ~ "
Hôm nay vẫn chưa phải là cuối tuần, Ryujin không thể nào dành nhiều thời gian để dỗ Yeji hết giận. Đã hai ngày trôi qua, vậy mà nàng vẫn chưa có chút gì gọi là tha thứ cho Ryujin
Còn lý do vì sao Yeji lại như thế ? Chẳng phải đã nói nàng rất dễ được Ryujin dỗ ngọt sao ? Rốt cuộc cô đã phạm phải sai lầm gì nghiêm trọng đến nổi khiến cho Yeji giận lâu đến như vậy ?
- - - - Flashback - - - -
Dạo gần đây khối lượng công việc của Ryujin tăng lên một cách chóng mặt, khiến cô nhiều lần phải tan ca trễ, nhiều buổi trưa cũng chẳng có đủ thời gian để về nhà. Dĩ nhiên Yeji không phải chỉ đơn giản là cảm thấy buồn, thấy nhớ, hay là thấy tủi thân, nàng còn cảm thấy vô cùng lo lắng cho Ryujin nữa
" Ryuddaeng...hôm nay...ngủ...ngủ sớm...được không ? "
Yeji đứng phía sau ghế tại bàn làm việc của Ryujin đang ngồi, nàng nhỏ giọng nói. Không chỉ là tan ca trễ, mà những ngày gần đây cô còn đi ngủ rất muộn, nhiều lần vì chỗ nằm bên cạnh không có Ryujin đã khiến nàng giật mình thức giấc lúc nửa đêm, thậm chí là lúc hai, ba giờ sáng, và Yeji mỗi lần như vậy đều thấy Ryujin vẫn đang làm việc
Nàng muốn đến để gọi Ryujin, để nhắc cô là hãy đi ngủ vì đã muộn lắm rồi, nhưng Yeji không dám, nàng sợ phiền đến công việc của cô, như vậy sẽ khiến cô mất nhiều thời gian hơn để hoàn thành. Nhưng mà cứ im lặng như vậy mãi thì không được, hơn một tuần qua rồi Ryujin của nàng hình như là có vài phần gầy đi, đôi mắt cũng hiện rõ quầng thâm mà trước giờ không có. Trông Ryujin như vậy, nàng cảm thấy xót lắm !
" Em... " Ryujin chần chừ, vì dự án sắp tới của công ty rất quan trọng, cô không thể sơ suất dù là một chút !
" Em sẽ cố gắng xong việc sớm để ngủ cùng chị "
Yeji nhẹ lắc đầu " Kh...không...Em...ngủ sớm là được...chị...có thể tự...ngủ mà ! "
Ryujin xoay nhẹ cái ghế, ngồi đối diện với Yeji rồi nắm tay nàng, kéo nàng ngồi lên đùi mình sau đó ôm nàng vào lòng " Em xin lỗi, những ngày gần đây em chỉ toàn phải làm việc mà không thể dành nhiều thời gian cho chị. Em để chị buồn rồi có phải không ? "
Yeji ngồi tựa vào lòng người nàng yêu, nhẹ giọng đáp " Chị không có...Ryuddaeng...không có làm chị buồn...! Em...làm chị thấy...thấy xót ah "
Nàng nắm bàn tay của Ryujin " Em...em gầy rồi...! "
Ryujin nở nụ cười, rồi lại ôm lấy nàng chặt hơn " Em để chị lo lắng nhiều rồi, Yeji. Em...hứa là tối nay sẽ cùng chị ngủ mà ! "
" Em hứa nha...!? " Yeji có chút mừng rỡ, nàng vốn chỉ mong Ryujin có thể ngủ sớm một chút chứ không dám nghĩ cô sẽ cùng nàng ngủ sớm vậy đâu !
" Em sẽ không thất hứa với chị "
- - - - End Flashback - - - -
Lúc đấy đã nói như vậy, thậm chí còn cam đoan không thất hứa với nàng, vậy mà đêm đó lại có người lén bỏ nàng ngủ một mình mà dậy làm việc tiếp ! Bốn giờ sáng...Yeji vô tình tỉnh giấc và lại thấy người kia đang thẳng lưng ngay bàn làm việc ! Nàng vừa thấy giận, vừa thấy uất ức, nhưng cũng vừa đau lòng khó tả !
Nàng giận Ryujin không chỉ vì cô thất hứa với nàng, mà còn là vì cô không biết lo cho bản thân, nàng hiểu công việc của Ryujin quan trọng chứ, có lẽ...nó quan trọng hơn là lời hứa lúc đấy cô nói với nàng, nhưng Ryujin thậm chí đặt nó lên trên cả sức khoẻ của cô hay sao ? Chính điều này đã làm Yeji rất giận luôn. Và kể từ buổi sáng hôm đấy nàng đã chính thức không quan tâm đến Ryujin nữa, không ngoan gì cả, không chịu nghe lời nàng nói, đã vậy...còn thất hứa nữa ! Thật quá đáng...
" Em chỉ không muốn chị lo lắng thôi mà Yeji ~ "
" Chị ơi, em xin lỗi mà ~ "
" Em không có cố ý nói dối chị... Chị ơi, tha lỗi cho em đi mà ~ "
" Em không dám có lần thứ hai đâu mà Yeji... "
Trong vòng hai ngày, Ryujin đã cố gắng dỗ ngọt hết lời, năn nỉ đủ kiểu, không làm việc một cách phi khoa học nữa, dành thời gian cho nàng nhiều hơn, ngủ cùng một lúc với nàng, buổi trưa về nhà với nàng, tan làm đúng giờ, vậy mà vẫn chưa đủ để khiến Yeji hết giận...Và bây giờ đã là chiều ngày thứ ba luôn rồi !
Yeji lúc này vừa tắm xong, nàng bước ra thì đã thấy Ryujin nằm trên giường, ôm ghì lấy gối ôm, còn kéo chăn che hết cả mặt nữa. Đột ngột ngủ sớm như vậy sao ah ?
Ryujin trong chăn, nghe được tiếng mở cửa, biết là Yeji, cô mím môi, kéo chăn xuống dưới mắt một chút, chỉ đủ để có thể nhìn thấy Yeji mà thôi
" Chị... " Giọng Ryujin có chút nhỏ hơn bình thường
" Chị Yeji... "
Yeji định là không quan tâm, nhưng nghe đến một câu " Em thấy mệt ah ~ " của Ryujin thì nàng đã liền có phản ứng
" Em...em sao vậy !? " Ngồi xuống cạnh mép giường, Yeji đưa ánh mắt lo lắng nhìn người có biểu hiện kỳ lạ
" Em không biết nữa. Em thấy mệt lắm..." Ryujin uỷ khuất lên tiếng, và bây giờ Yeji đã không giấu được sự sốt vó của mình vào. Ryujin bị bệnh hay sao ?? Nàng lập tức lên giường, ngồi bên cạnh Ryujin, hỏi han sốt ruột
" Ryuddaeng !? Em...em bệnh ah ?? Em...em thấy...thấy thế nào rồi ?? "
Ryujin xoay nhẹ người, hướng đôi mắt về phía Yeji " Em nghe nói...bị người yêu giận lâu ngày...có thể sẽ sinh bệnh ah ~ bệnh mà uống thuốc cũng không thể hết... "
" V...vậy phải làm sao ?? "
Nhìn nàng, Ryujin cố gắng giấu ý cười từ đôi mắt vào trong, cô đã diễn đến mức này, thì không thể nào thất bại được !
" Chị nằm xuống cạnh em đi "
Yeji ngoan ngoãn nghe lời, nàng nằm xuống ngay ngắn bên cạnh Ryujin, và cô cũng đã ngay lập tức trùm cho nàng phần chăn, trong chiếc chăn, Ryujin ôm lấy nàng thật chặt
" Chỉ cần chị không giận em nữa, em...sẽ từ từ khỏi bệnh ah ~ nếu không, em sẽ không thể nào khoẻ lại được đâu...! "
Yeji hoàn toàn bị Ryujin lừa, nàng liên tục gật đầu " Ch...chị không giận ! Ryujin...Ryujin phải...phải khỏi bệnh nha...? "
" Dạ ~ "
Ryujin gật đầu, nụ cười mãn nguyện trên môi, cô ôm lấy Yeji, thích thú hít nhẹ lấy mùi hương từ sữa tắm vẫn còn lưu trên cơ thể nàng. Ba ngày rồi mới được ôm chị người yêu, Ryujin nhớ nàng chết đi được ah ~

BẠN ĐANG ĐỌC
•Ryeji• My Life Is Yours
Hayran KurguAi bảo kẻ ngốc thì không biết thế nào là yêu ? Hwang Yeji, một nàng ngốc yêu Shin Ryujin theo một cách ngây ngô, nhưng lại chân thành... không cần gì nhiều cả, chỉ cần hai người yêu nhau thôi là đủ... Nhưng liệu có thật là chỉ cần yêu nhau thì sẽ đế...