Lên tàu lửa chưa kịp xem điện thoại thì Lư Dục Hiểu đã nhận được tin nhắn WeChat của Vương Tinh Việt, cậu chỉ nói ngắn gọn rằng cậu sẽ không định vẽ tranh nữa, chỉ nghĩ học cho tốt tại đại học, sau đó khi ra trường sẽ tìm một công việc ổn định, hơn nữa gần đây cậu đang xin trợ giảng cho một phòng dạy vẽ tranh, thu nhập cũng có, còn có thể củng cố một số kỹ năng vẽ, cậu nói cảm ơn Lư Dục Hiểu, rất nhiều câu cảm ơn.
Đặc biệt là câu cuối cùng, dường như muốn nói lại thôi.
【 Vương Tinh Việt : Chị, em thật sự...cảm ơn chị. 】
【 Vương Tinh Việt : Chị ơi,...em...vẫn cảm ơn chị rất nhiều. 】
【 Lư Dục Hiểu : Chị hiểu mà. 】
Đợt đi thành phố Thiên Lâm lần này hai khoang tàu lửa cơ hồ đều bị một đoàn đội chiếm hết, đều là người một nhà, bởi vì kinh phí cũng còn dư dả, nên buổi trưa Trương Lăng Hách đã gọi đồ ăn trong toa ăn cho Lư Dục Hiểu, Lư Dục Hiểu nhìn thấy mọi người đều ăn đồ ăn đem theo nhưng chỉ có cô được ăn đồ ăn ở toa ăn, hình như không được tốt, còn bảo Trương Lăng Hách lần sau đừng làm như vậy.
Trương Lăng Hách đặt chai nước vừa mới uống xong xuống bàn, nói: "Hôm nay anh thấy dì nói rất đúng, em chỉ cần ở thành phố S giúp đoàn đội kéo thêm nhà tài trợ là được rồi, không cần nhất thiết phải theo đoàn chạy ngược chạy xuôi."
Lư Dục Hiểu ngáp một cái, nói: "Là tự em muốn đi, mọi người như thế nào thì làm chứ, muốn em kéo nhà tài trợ thì ít nhất em cũng phải đến đây để xem có thể nói được gì."
Thật sự là như thế, tuy rằng mấy năm nay Trương Lăng Hách rất nổi tiếng nhưng xác thật nhưng những người có thể tài trợ lớn đều là những gia tộc máu mặt, ví dụ như Dương Dương, Trương Lăng Hách quả thật không thể tiếp cận, còn phải nhờ mặt mũi của Lư gia, anh ta nói: "Chỉ một tháng, tháng sau em phải về lại thành phố S để giúp anh kéo nhà tài trợ."
"Dạ, sư huynh, anh đừng dong dài nữa, em ngủ một lát." Lư Dục Hiểu nằm sấp trên bàn, thực ra trong đoàn có nệm nhỏ để nằm nhưng Lư Dục Hiểu lại không lấy, một hai phải cùng mấy hộ sĩ ngây ngốc ở bên ngoài, vì thế học chỉ có thể đem nệm đến cho mấy nữ bác sĩ, Lư Dục Hiểu và những người khác ngồi ở bên ngoài.
Thái độ của đoàn người đối với mấy người đại diện lớn và một thiên kim tiểu thư như Lư Dục Hiểu ban đầu còn rất câu nệ, Trương Lăng Hách đa phần chiếu cố bọn họ nên đây cũng là điều đương nhiên, nhưng lúc sau lại thấy mấy người như vậy cũng không tỏ ra là mình đặc biệt, chậm rãi làm quen thích nghi, Lư Dục Hiểu nằm bò ra ngủ.
Một nữ hộ sĩ bên cạnh liền chừa cho Lư Dục Hiểu một chút khoảng trống, để cô không bị tê chân, không thoải mái, Trương Lăng Hách cởi áo khoác của mình ra, tiến lên nhẹ nhàng đắp lên vai cô.
Hộ sĩ cười nói: "Trương ca...sư muội của anh lớn lên thật xinh đẹp, một chút cũng không có tính khí của thiên kim tiểu thư."
Trương Lăng Hách mở sách ra định đọc, nghe cô ấy nói như vậy thì ngẩng mặt cười cười: "Ừ, tính cách cô ấy chính là như vậy."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver] Bức Tranh Ấy Em Vẽ Vì Anh Cp Hiểu Thừa Hạ Thiên
RomanceTác giả:Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại:Ngôn Tình Edit: Sym Văn án: Thừa Lỗi rút khỏi giới giải trí, giải trí Tinh Chu mở buổi họp báo cuối cùng cho anh. Nói tới việc mấy năm nay anh làm từ thiện, anh nói: "Giúp bà xã hoàn thành tâm nguyện." Nói tới lý...