Net Siraphop những ngày sau đó thi thoảng vẫn mua hoa mang sang tặng bạn chủ nhà. Có hôm là hoa cúc, cúc tana, hôm là hoa hồng đỏ,... hôm nào gặp cậu thì hắn đưa tận tay, không thì đặt trên chiếc bàn trà trong sân. Mỗi lần một loại khác nhau, phải công nhận hắn chọn hoa khá đẹp, có mắt nhìn lắm.
Tối hôm đó James về nhà hơi trễ, cậu thấy trên bàn có một bó hoa. Chắc chắn không ai khác ngoài Net Siraphop mua.
Là một bó lưu ly màu tím nhạt. James không biết là hắn mua bừa hay mua có dụng ý, nhưng cậu không thể để tình trạng này tiếp diễn nữa. Hắn muốn cậu phải như thế nào mới vừa lòng? Muốn cậu thân thiết hòa hợp như bạn bè, hay muốn cậu trực tiếp trở mặt như người yêu cũ đúng nghĩa?
"Forget me not? Net Siraphop, anh có ý gì?"
James ôm bó hoa lưu ly đi đến khu nhà Net Siraphop đang ở. Trời đã tối rồi nhưng hắn đang đứng trong bếp chờ xay cà phê. Hắn lười biếng tựa lên bàn, dáng vẻ không màng đến sự đời nhưng lại có điểm cuốn hút khó tả. Nghe thấy tiếng đẩy cửa, hắn quay ra nhìn.
"Trễ vậy? Sao nay rồng lại đến nhà tôm thế này?"
Net Siraphop vẫn như mọi khi, vẫn thoải mái lịch sự, đúng mà, hắn có làm gì cậu đâu. Cậu lý gì mà tự ức chế rồi tự khởi binh vấn tội hắn? James trấn tĩnh lại một chút rồi đi lấy một bình hoa tới đặt trên bàn, bắt đầu cắm hoa.
"Hoa bên nhà tôi nhiều quá rồi, bó này tôi giúp anh cắm, để bên này đi."
"Em không thích hoa lưu ly à?"
Với tư cách là một khách trọ, Net Siraphop cư xử đúng mực, thân thiện, tôn trọng, không có điểm nào có thể xét nét cả. Chỉ là James thấy ghét cái cảm giác chết tiệt này, ghét cái cảm giác mình là người đuối lý.
Cậu tập trung vào bó hoa, động tác gọn gàng thành thục như thể cắm hoa là việc cậu làm hàng ngày.
"Net Siraphop, bây giờ tôi ít khi cắm hoa lắm. Hình như là lâu lắm rồi. Anh đừng tặng cho tôi nữa."
Có lẽ nên vậy thật. Net Siraphop đủ nhạy cảm để nhận ra James Su dường như hơi mệt mỏi. Chủ nhà của hắn rốt cuộc lại nghĩ cái quái gì thế. Hắn mua hoa, nhân tiện mua thêm một bó tặng cậu theo phép lịch sự thôi mà.
"Được thôi. Tôi đang pha cà phê, nhân tiện pha cho em một ly nhé."
James không nói gì cả, có thể là đang suy nghĩ, hoặc là đang kìm nén điều gì đó. Nhưng dù là gì thì Net Siraphop cũng không hiểu, hắn thực sự không hiểu bạn nhỏ này cho lắm.
Không gian rộng lớn mà yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng leng keng của ly tách, tiếng sột soạt không đáng kể của kéo, của giấy gói hoa, tiếng đi lại khe khẽ. Nhưng tuyệt nhiên không ai nói với ai thêm một lời. Sau đó James mang bình hoa lên phòng khách tầng 2.
Từ trên cầu thang nhìn xuống khu bếp, là Net Siraphop loay hoay với mấy mẩu hoa lá chưa kịp dọn, hắn vừa dọn vừa pha cà phê. Khung cảnh hòa hợp nhưng bên trong lại toàn là cảm giác ngột ngạt vô hình.
Tới người không hiểu cái quái gì đang xảy ra như Net Siraphop cũng cảm thấy ngột ngạt. Rồi cuối cùng người bị bức phải giải thoát cho chính mình trước là James Su.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiếc Fic Chưa Có Tên
FanfictionNgười yêu cũ tình cờ gặp lại nhau. Đừng đọc mô tả làm gì tại nhỏ author không viêt được mô tả.