Chap 27: Sự thật chỉ có một

181 16 2
                                    

Net Siraphop nửa đêm không ngủ lại ra vườn hoa ngồi.

Hắn bật hết tất cả đèn đóm từ trong nhà ra tới ngoài vườn lên. Hệt như cái đêm mưa gió hôm đó, cả căn nhà sáng rực như kinh đô ánh sáng rực rỡ sau bức rèm châu.

Net Siraphop phải thừa nhận là hệ thống chiếu sáng trong căn biệt phủ này nói chung, đặc biệt là ở khu nhà của James Su, rất kích thích thị giác. Và, cũng chỉ đến thế mà thôi.

Công bằng thì hắn biết thiết kế như thế này đã đủ hoành tráng để khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải trầm trồ. Vâng, hắn cũng sẽ trầm trồ nếu như hắn chưa từng đi, chưa từng thấy những công trình như bảo tàng Louvre, nhà thờ Hagia Sophia, hoặc gần gũi nhất với hắn có tu viện Westminster.

Net Siraphop lười biếng khuấy bừa ly cafe, vừa khuấy vừa lơ mơ nghĩ về những nơi hắn từng đi qua. Quá nhiều, nhớ không rõ nữa. Những địa điểm nổi tiếng thì đương nhiên hắn nhớ, nhưng nơi cho hắn nhiều cảm xúc đến mức phải trầm trồ thì không phải những địa điểm hắn nhớ được tên.

"Coi như chuyến về Thái Lan này cũng có thu hoạch. Nhà bạn người yêu cũ ít nhiều cũng có thể coi như một kỳ quan..." Hắn cố nghĩ ra một từ chuyên ngành chính xác nhưng coi bộ hơi khó: "... kỳ quan kiến trúc? Chắc là vậy đi."

Có lẽ Net Siraphop ở một mình quá lâu nên hắn giỏi nhất là tự tạo ra niềm vui cho mình: lẩm nhẩm định giá lại căn nhà này một lần nữa dù trước đó đã tự mình lên một bảng thống kê ước tính.

Net Siraphop không chỉ ở một mình quá lâu rồi mà hắn còn khá rảnh nữa. Khoảng 2 năm trở lại đây, thời gian rảnh của hắn thật sự nhiều. Có lúc hắn thấy mình rảnh đến phát hoảng. Ai cũng có khủng hoảng mà, Net Siraphop cũng thế thôi!

Nhiều khi hắn cũng tự xem xét lại mình, rằng tại sao mình lại về hưu ở cái tuổi đáng ra phải chắt mót thời gian ra để làm việc?

Tại sao tầm tuổi này mọi người đều hừng hực khí thế tranh đoạt còn hắn lại thảnh thơi như này?

Có phải hắn cũng nên tiếp tục tìm cái gì đó để lấp đầy những khoảng trống thời gian này không?

Ngồi dằn vặt mình một hồi hắn sẽ từ từ giải quyết hết mớ trăn trở đó mà thôi. Câu trả lời là không cần. Hắn nhớ ra là hắn có đủ tiền để lấp đầy những khoảng trống thời gian đó, thế là hắn lại tiếp tục dùng tiền để lấp đầy những khoảng trống trong cuộc đời mình, trống tới đâu, lấp tới đó.

Vậy liệu tiền của hắn có đủ nhiều để hắn lãng phí vào những tháng ngày phiêu linh như thế hay không? Net Siraphop cũng có lúc tự hỏi mình mấy câu luyên thuyên như thế.

Vớ vẩn, không thấy mình quá dư tiền thì ai lại nghỉ hưu sớm như vậy! Hắn vừa nhiều tiền vừa không có chỗ để chi thì lại chả dư giả.

Trăn trở về mấy chuyện không đâu nghe chả giống hắn chút nào, nhưng mà hắn cũng thử qua rồi đấy thôi. Thử rồi mới biết hóa ra đây là thứ người ta gọi là dành thời gian cho chính mình, hòa giải với bản thân, chữa lành đứa trẻ bên trong chúng ta, ...

Con mẹ nó, cứ nhớ tới là cười sặc.

...

Nhiều lúc hắn phải tự lừa mình rằng mình thật sự rất cần tiền để thúc đẩy bản thân ra ngoài tìm chút chuyện để làm.

Chiếc Fic Chưa Có TênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ