Cuộc sống ở London không hối hả như tưởng tượng của James Su, hoặc cũng có thể vì bầu không khí và phong cách sống tại vùng đất của những thiên thần mà tiết tấu của mọi người đều nhẹ nhàng như một điệu valse.James Su đã mong đợi một cuộc sống dồn dập hơn khi tới Anh, nhưng giờ đây cậu lại phải tự đi tìm thật nhiều thứ để lấp đầy những khoảng trống trong lịch trình của mình. Vấn đề thật ra không lớn mấy, thực tế thì cả cậu và Net Siraphop đều rất hài lòng với nhịp độ sinh hoạt của sinh viên năm nhất, như thế tốt mà, họ càng có nhiều thời gian dành cho nhau.
Nhưng Net Siraphop đã chân chính thuộc về xã hội, hắn đáng ra phải đi sớm về muộn, phải luôn than phiền về những áp lực công việc mà hắn phải đương đầu. James Su đã chuẩn bị cho những ngày đó, cậu thậm chí còn chuẩn bị tinh thần rời đi khi hai người cảm thấy mệt mỏi sau những lần cãi vả như thế.
Cậu có thể bắt đầu, cũng có thể buông bỏ, nhưng níu kéo và chịu đựng là hai phạm trù quá sức với cậu. Cậu cho rằng Net Siraphop cũng không cần thiết phải dằn vặt làm gì. Tội tình gì đâu đúng không, hết vui thì buông tay thôi.
—------
Gần đây cậu xin làm part-time tại một quán cafe gần trường học, một tuần làm 4 buổi, mỗi buổi chỉ 3 tiếng. Tiền lương không phải thứ hấp dẫn với James, cái cậu thích là không khí ở đó, đủ náo nhiệt để giết thời gian, nhưng cũng không náo nhiệt tới mức ép cạn năng lượng của cậu.
Net Siraphop không phản đối James ra ngoài làm thêm, chỉ căn dặn rằng nhất định không được để mình thiệt thòi. Thậm chí lúc James kể cho hắn nghe về ý định này, hắn còn cố gắng tìm cách uyển chuyển bày tỏ thành ý với cậu:
"Bé cưng, nếu bé gặp vấn đề về tiền bạc nhất định phải nói với anh, không được chịu đựng một mình
James rũ mắt tựa vào vai hắn, cậu nhắm mắt vờ như mình đã ngủ quên rồi, ngủ quên trong thứ tình cảm ấm áp đến mức người ta bị hun đến tan chảy. Cậu thà rằng tất cả những vết cào trong tim này là do rung động cũng không muốn thừa nhận trong đó có những vết xước đang rỉ máu vì lo sợ.
Nhưng làm sao đây! James biết mình sợ hãi vòng tay của Net Siraphop, thà rằng hắn đừng cho cậu biết rằng sẽ có một ngày mình được ôm trọn trong tình yêu của hắn.
Cậu nhắm mắt tựa vào vai hắn, nhẹ nhàng đáp lời:
"Không phải bé đi làm vì thiếu tiền đâu ạ, P'Net đừng sợ bé mệt, bé làm cho vui thôi. Ừm thì cũng có nhiều cái tốt mà nhỉ, sẽ quen được nhiều bạn mới này, hoặc là học được chút kỹ năng pha chế nữa này. Sau đó sẽ về pha cà phê cho anh."
Nghe giọng điệu lười lười quen thuộc này là Net Siraphop yên tâm rồi. Hắn vui vẻ cảm thấy cũng được, khi James thật sự quen thuộc với cuộc sống ở đây, James cũng sẽ hiểu được cuộc đời hắn muốn theo đuổi hơn.
Hắn thích London, hắn có nhiều hoài bão được gieo mầm và bén rễ ở đây, hắn còn có một ngôi nhà và có em.
Nhưng Net Siraphop không biết em muốn lấp đầy khoảng trống thời gian là vì sợ mỗi ngày cuộc đời mình chỉ xoay quanh hắn, sợ tất cả mọi thứ của mình dần dần chỉ còn lại hắn, cậu sợ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiếc Fic Chưa Có Tên
FanfictionNgười yêu cũ tình cờ gặp lại nhau. Đừng đọc mô tả làm gì tại nhỏ author không viêt được mô tả.