Chap 10: Gặp lại "Em"

175 24 3
                                    

Net Siraphop không mua nỗi căn biệt phủ của James Su là thật. Hắn cũng không có hứng tới mức mượn căn biệt phủ để phá rối James Su. Em người yêu cũ ngay từ đầu không hề có trong kế hoạch của hắn.

Net Siraphop lân la tìm hiểu tình hình của các hộ dân cư trong làng. Mỗi ngày dành thời gian ra ngoài trồng hoa, tưới cây với mọi người. Thật sự không tài nào giải thích nỗi, nhưng cái làng này, trừ James Su ra toàn là người tuổi ngoài 40.

Net Siraphop ở đây được hơn nửa tháng, đột nhiên thấy tâm tịnh hơn không ít. Mỗi lần gọi điện cho mấy đứa choi choi như Thomas cũng không còn sức mà hơn thua móc mỉa nữa.

Có lúc hắn thấy sợ cái sự thanh tịnh này, sợ mình thật sự bị cuốn theo nhịp sống chậm rãi đến đáng sợ ở đây, hắn liền đánh xe vào nội thành, lên bar ngồi một tí. Nhưng cũng chỉ là một tí thôi, chẳng ai ép uổng hay quản thúc gì nhưng đúng 9h tối là hắn đã có mặt ở nhà.

9h tối, đỗ xe vào gara xong, Net Siraphop đi dạo dọc theo con đường lát đá trong căn biệt phủ rộng đến đáng ghét. Mấy ngày đầu tới đây, hắn còn hứng thú, còn trầm trồ về độ đáng tiền của khối gia sản này. Nhưng sau đó, cả căn biệt phủ gần 7000 mét vuông mà trừ người làm theo giờ ra thì chỉ có đúng 2 người ở, hắn thấy có hơi sợ.

Có mỗi 2 người thôi mà còn phải mỗi người một tòa nhà cách nhau một khu vườn mới chịu. Em người yêu cũ của hắn làm sao ấy, hắn không hiểu nỗi tại sao em ta cứ phải bày ra thế trận giằng co, nửa ăn năn nửa sợ sệt với hắn làm gì? 

Ai làm gì mà em ta phải trốn? Sợ hắn ghi thù chuyện năm xưa hay là em còn vấn vương tình cũ?

Net Siraphop đứng dưới cây đen đường trước nhà James Su nhìn lên tầng 2 nghĩ vẩn vơ. Ánh đèn vàng hắt sáng chỉ một khoảng nhỏ trước sân, chỉ vừa đủ để người ta nhìn thấy giàn hoa hồng kiều diễm đang ngủ vùi trong sương. À, có cả dây tóc tiên nữa chứ không chỉ mỗi hoa hồng.

Net Siraphop đứng lâu lắm rồi thì phải. Đến mức hắn nhận diện thêm được vài loại thực vật xanh xanh nhỏ nhỏ quấn quanh nhà James Su rồi này!

Hắn có uống một chút rượu, nhưng thề là chút rượu đó chẳng đủ làm hắn say. Chỉ là cái mùi hoa hồng rộn ràng giăng khắp không gian bên này làm thần kinh hắn tê liệt. Có lẽ hắn điên rồi mới đứng dưới này lâu đến thế trong khi một chiếc bóng cũng không nhìn được.

"James Su!!!"

Net Siraphop cho là mình say rồi mới gào ầm lên gọi người ta ra như thế. Chắc là say rồi? Nhưng mình say thì mình tìm chủ nhà thôi, sao đâu nhỉ!

Em chủ nhà của hắn có lẽ đang chuẩn bị ngủ. James Su khoác áo tắm ra ban công lạnh lùng nhìn xuống "con ma men" đang vật vờ tựa vào ngọn đèn đường.

"Anh nổi điên cái gì đấy?"

Cách một tầng lầu, cách một tầng không, cách vài ngọn gió đêm cuộn tròn vào những cánh hoa nép bên em, Net Siraphop sững sờ. Tựa như hắn vừa gặp lại "em".

Dường như đôi mắt cay xè lên vì gió lạnh này vừa nhìn thấy "em" một lần nữa. Dường như cũng từng có những đêm như thế, em của hắn đứng ở nơi đó chờ hắn về. Nếu không thật sự cần thiết, Net Siraphop cảm thấy mình cứ say như thế này thêm một chút cũng tốt lắm.

Chiếc Fic Chưa Có TênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ