Chương 15 🌸

1.2K 37 5
                                    


Phó thời Văn nhìn An Trừng, trong mắt lộ ra một chút dịu dàng.

"Ừm."

Phó Thời văn đưa An Trừng đến biệt thự, sau đó anh liền tới quán bar.

Mới sáng sớm, Phó thời văn lấy điện thoại ra xem, sắc mặt sau đó lập tức trầm xuống.

Thỏ con đã ba ngày nay không gửi cho anh một tin nhắn nào (lol đùa bố, thằng lol)

Tốt, rất tốt!

Dù ngồi phía trước cầm lái nhưng ông Ngô cũng có thể ngửi thấy mùi rượu trên người Phó thời văn, ông chủ đã uống bao nhiêu rượu?

Tài xế Ngô ngượng ngùng hỏi: “Ông chủ, đi khách sạn?”

Phó Thời văn trầm mặc nói: “Về nhà.”

Ông Ngô khởi động xe, liếc nhìn khuôn mặt u ám của Phó Thời văn trong gương chiếu hậu rồi thở dài.

Có mâu thuẫn gì sao?

Đều nói vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, ông Ngô thật lòng mong rằng hai người họ mau chóng làm lành.

Phó Thời văn về nhà, đẩy cửa vào nhà, bầu không khí oi bức trong phòng bốc lên đầu tiên, như thể đã không có ai ở trong vài ngày.

Lâm Du không có ở nhà?

Phó Thời văn cau mày nghĩ ngợi.

“Lạch cạch” một tiếng.

Phó Thời Văn bật đèn lên, toàn bộ căn phòng được ánh sáng bao phủ.

Ánh mắt anh hướng về phía chiếc sofa đầu tiên.

Trước đây, mỗi tối Lâm Du sẽ ngồi trên sofa đợi anh trở về, bất kể muộn như thế nào.

Thế nhưng hiên tại sofa trống không.

Phó Thời văn lại cau mày, đi thẳng vào phòng ngủ.

Ga trải giường gọn gàng, ngăn nắp và không có người.

Có tiếng phát ra từ ban công, âm thanh sột soạt vang lên, Phó Thời Văn thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu.

Anh lạnh lùng đẩy cánh cửa.

Ngoài ban công chỉ có một con thỏ đang được nhốt ở trong l*иg.

Con thỏ nhỏ trắng như tuyết đang ngậm cỏ khô gặm nhấm, khi nhìn thấy Phó thời văn, nó lập tức đánh rơi đống cỏ khô trên tay, nấp sau chậu đựng đồ ăn, một đôi mắt đỏ hoe đang nhìn anh một cách cảnh giác. .

Lâm Du không ở nhà, vậy rốt cuộc là đã đi đâu?

Phó Thời Văn ấn ngón tay lên thái dương, lấy điện thoại ra bấm số điện thoại của Lâm Du, trong mắt hiện lên một chút tức giận.

Di động Lâm Du vang lên, là từ phòng tắm truyền đến.

Phó Thời Văn quay đầu lại, nhìn vào phòng tắm.

Trong phòng không có ánh sáng.

Phó Thời Văn bật đèn.

Thiếu niên ngồi trong bồn tắm, đầu để trên hai đầu gối, lộ ra cái cổ trắng nõn yêu kiều, tựa như đã ngủ say.

[ Đam Mỹ ] Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về Thế Thân Rời Đi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ