Hơn nữa, Phó Thời Văn cứu cậu hai lần.Quý Kha ăn một ít độ ăn vặt lót bụng, cậu muốn gọi điện về nhà.
Điện thoại của cậu đã sớm hết điện, cậu đành phải mượn Phó Thời Văn "Phó Thời Văn, có thể cho tôi mượn điện thoại dùng một chút không?"
Phó Thời Văn đưa điện thoại qua, "Không có tín hiệu.
Quý Kha: .....
"Vậy thôi."
Quý Kha có chút nhàm chán nhìn về phía trước, đằng trước xe họ có một người cầm ô đi từ trong xe ra, nhưng anh ta nhanh chóng bị gió thổi toàn thân choáng váng, gió lớn quá, suýt nữa thì không giữ được dù, nhanh nhẹn ngồi trở lại xe.
"Nhìn có vẻ tạm thời chưa đi được." Quý Kha phát hiện dường như bọn họ đang bị nhốt ở đây.
"Ngủ đi, đến lúc đó anh gọi em dậy." Phó Thời Văn nói.
Quý Kha gật gật đầu.
Nhắm mắt lại, nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, nằm dưới thảm lông ngủ mất.
Khi ngủ, Quý Kha giống một chú mèo nhỏ, gương mặt nhỏ nhắm, dàn da trắng nõn, trắng môi phấn hồng, không đeo kính mắt nhìn qua không khác gì năm năm trước.
Phó Thời Văn nhìn Quý Kha một cách tham lam, không nỡ rời mắt đi một giây.
Chỉ chốc lát sau, hơi thở của Quý Kha đều đặn.
Phó Thời Văn nhìn thoáng qua lượng xăng còn lại, không biết có chống đỡ được đến lúc đi đổ xăng không, anh chính độ ấm điều hòa thấp xuống chút nữa.
Nếu có ai đó nhìn từ phía trước xe, chắc chắn có thể thấy được Phó Thời Văn không mặc quần áo trong xe.
........
Lúc Quý Kha tỉnh lại, độ ấm trong xe có hơi thấp.
Phó Thời Văn không ngồi trên ghế lái.
Sắc trời bên ngoài đã đen hoàn toàn, phía trước vẫn kẹt xe như cũ, không biết còn tắc đường bao lâu nữa.
Quý Kha nhìn thấy điện thoại của Phó Thời Văn trên xe, anh ấy đi đâu rồi?
Hình như mưa đã giảm hơn lúc nãy một chút, Quý Kha vừa định vén thảm lông lên xuống xe xem xét, bỗng nhiên nhớ đến, phía dưới mình không mặc gì cả.
Quần áo ban đầu của cậu đã bị ướt đẫm hết cả.
Quý Kha đành phải kiên nhẫn chờ đợi trên xe.
Khoảng chừng mười mấy phút sau, Phó Thời Văn đội mưa nhỏ trở lại.
Anh không mặc quần, trên cổ đeo một chiếc vòng màu bạc, vai rộng eo thon tiêu chuẩn, trên cơ bắp rắn chắc có dính bọt nước, cơ bụng và vòng eo được nhét vào trong quần, ngay cả trên cả tấm vải băng bó trắng trên vai, trong bóng đêm, khiến cho người ta tưởng tượng vô hạn.
Quý Kha nuốt một ngụm nước bọt.
Phó Thời Văn kéo cửa xe ra, "Em tỉnh rồi?"
"Ừ." Phía dưới Quý Kha trống không, có hơi không quen, kéo thảm lông che che.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đam Mỹ ] Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về Thế Thân Rời Đi
Short Story▫️Tác Giả: Tiết Hoả Hoả ▫️Tổng Chương: 110 chương ▫️Tình Trạng: Hoàn ▫️Thể Loại: Đam mỹ, Nguyên Sang, Đô Thị, Thế Thân, Tra công, HE