Chương 14

359 41 6
                                    

Trương Ngọc Song Tử định đưa mắt nhìn xuống thân ảnh vừa mới đụng phải mình, đã thấy y vội chạy tới núp sau người tuyết, chỉ thò nửa đầu ra dè dặt quan sát hắn.

Một trong ba vị cách cách của Tần vương, nam tử Địa khôn duy nhất không có mẫu tộc bề thế vẫn được gả vào vương phủ, Giản Nhạc Tư.

Thiếu niên vóc dáng thấp bé, khoác trên mình lớp áo lông dày khiến cả người trông bông mềm lên không ít, gò má cùng cánh mũi vì đứng lâu dưới tuyết mà ửng đỏ cả.

Trông... thật giống một chú chuột lang nhỏ.

Trương Ngọc Song Tử trộm nén lại hơi thở nặng nề, cúi thấp đầu hành lễ.

"Thần Trương Ngọc Song Tử, xin tham kiến cách cách. Vừa nãy ta sơ ý làm kinh động đến người, thỉnh mong cách cách rộng lượng bỏ qua."

"Không... ta không sao." Ánh mắt thiếu niên lại như cũ tìm đến Phổ Minh cầu cứu. Song Tử cũng nhanh chóng nhận ra cậu, lại lần nữa hướng vị trắc phi đang bước đến cúi đầu.

"Tham kiến trắc phi, trắc phi vạn an."

Phổ Minh gật đầu. "Được rồi, Trung Võ tướng quân không cần quá lo lắng. Giản cách cách vốn dĩ cùng ta đến nơi này thưởng cảnh, có lẽ là do nhiễm hàn khí dẫn đến thần trí có chút bất an nên mới thất kinh như vậy. Giao Nghi, ngươi đưa Giản cách cách về phòng nghỉ ngơi trước đi."

Nha hoàn của Nhạc Tư lập tức vâng lời. Hai người vừa đi khỏi, Trương Ngọc Song Tử khi nãy còn một bộ dáng điềm đạm tịch mịch, đến lúc chỉ còn mỗi hắn và Phổ Minh thì liền hướng ánh nhìn bỡn cợt về phía bốn con người tuyết bên cạnh cậu, nhoẻn miệng cười hết sức gợi đòn.

"Thần còn không biết trắc phi có thú vui này nha."

Phổ Minh nhíu mày. "Bớt nói nhảm."

Song Tử nhún vai đáp. "Người ta ghen tỵ chút thôi mà. Trắc phi còn có thời gian nhàn rỗi ra ngoài ngắm tuyết kiếm trò vui, thần thì bị phu quân của người bắt lên chầu trong cái thời tiết này đây. Nếu không phải thần thân thể tráng kiệt thì đã sớm nhiễm phong hàn nằm liệt ở phủ như tên Duy Minh kia rồi."

Mí mắt Phổ Minh giật giật. "Ngươi biết vì việc quốc mà dốc lòng như thế là rất tốt."

Người kia gật gật đầu. "Dĩ nhiên là vậy, trắc phi không cần khen ngợi thần."

Mặt kệ Phổ Minh đối diện dùng ánh mắt khinh bỉ đáp trả, Song Tử chỉ nhàn nhã khoanh hai tay lại, nghiêng đầu nhìn cậu.

"Vậy giờ trắc phi có thể nói cho thần biết, người là đang muốn bàn riêng với thần việc gì không?"

Phổ Minh nhướn mày. "Sao ngươi biết ta có chuyện muốn hỏi ngươi?"

"Nếu không thì trắc phi đâu cần cho người đưa Giản cách cách về lại hậu viên trước chứ. Người hẳn là không có ý định nán lại tán gẫu với một Càn nguyên chưa có hôn phối đi."

Phổ Minh im lặng không nói, Song Tử lại tiếp tục.

"Thần không biết trắc phi đã biết tình hình chiến sự đang diễn biến đến đâu, hay làm cách nào mà biết được, nhưng dù sao thần cũng không định giấu người làm gì. Tân La công chúa vừa được gả cho vương gia, thắt chặt quan hệ của nước ta với Tân La, còn có Khiết Đan quốc, bọn người Đột Quyết bị đưa vào thế gọng kìm, hiện tại vẫn chưa có động tĩnh gì, phía Bắc cũng coi như tạm an ổn."

[ABO | PondPhuwin | F4 ] XUYÊN KHÔNG GẶP PHẢI TRỌNG SINHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ