Chương 9:

25 1 0
                                    

🥃

Vệ Khánh Minh và Triệu Bình Nguyên ngày xưa cũng được coi như một cặp đôi yêu nhau ngọt ngào, biến cố xảy đến khi người nhà Triệu Bình Nguyên biết được, cho hắn hai lựa chọn, một là về nhà kết hôn sinh con, hai là bị đuổi ra khỏi nhà. Kết quả Triệu Bình Nguyên chọn sống thật với chính mình.

Người nhà đúng là rất quan trọng nhưng nếu trở về với gia đình mà mọi người không những không ai chấp nhận bản thân đồng tính lại còn bắt mình kết hôn với một người xa lạ thì trở về cũng không khác gì tự lưu đày bản thân. Triệu Bình Nguyên từ lâu đã xác định bản thân không có hứng thú với nữ giới, nếu về với gia đình và kết hôn theo sự sắp xếp thì chẳng khác gì hại đời con gái nhà người ta, khiến họ mất đi quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp nhất. Nếu ở nhà đã như vậy thì thà rằng thang lang khắp chốn, ít nhất cũng có được cái tự do.

Vào cái ngày Triệu Bình Nguyên mang theo hành lý ra khỏi nhà, hắn vốn muốn từ biệt Vệ Khánh Minh vì hiện tại hắn đã không còn gì, cho dù còn tình yêu của Vệ Khánh Minh cũng không thể khiến hắn quên đi khoảng cách giàu nghèo và địa vị xã hội giữa hai người. Ngày trước khoảng cách này vốn đã xa, hiện tại lại còn xa hơn. Tự ti trong hắn không cho phép bản thân nghĩ xa hơn về đoạn đường phía trước, cũng không dám tưởng tượng đến viễn cảnh hạnh phúc của hai người.

Ý định gặp mặt ban đầu biến thành gọi điện. Gọi điện thoại lại sợ bản thân sẽ khóc trước khi nói ra câu chia ly. Ý định gọi điện lại chuyển thành nhắn tin, vốn muốn viết một tin nhắn cho Vệ Khánh Minh nhưng lại không có dũng khí gửi.

Lúc này có số điện thoại lạ gọi đến, là cha của Vệ Khánh Minh tìm gặp hắn. Hai người gặp nhau nói chuyện. Một vở kịch cẩu huyết kinh điển thì tình huống dùng tiền để đuổi người yêu của con mình để kẻ đó biến khỏi tầm mắt dường như chưa bao giờ thiếu. Triệu Bình Nguyên tuy tự ti với bản thân nhưng lòng tự trọng vẫn còn.

Ban đầu hắn im lặng, cuộc sống trước mắt đúng là không thể thiếu cơm áo gạo tiền mà hắn thì chưa có công việc, cũng không có mấy đồng trên người. Mà bên kia, hắn vẫn muốn lưu giữ lại chút hình ảnh tốt đẹp cuối cùng với Vệ Khánh Minh.

"Cháu hãy suy nghĩ kỹ lại đi. Nếu cháu đã muốn đi xa thì cũng không thể thiếu tiền được đúng không. Nhắc đến tiền thì người ta thường nghĩ đến hai chữ 'thực dụng' nhưng cuộc sống ngày nay là thế đó cháu à, không thể sống mà thiếu tiền được đâu. Tin rằng con trai bác cũng sẽ không muốn cháu chịu khổ trên đường đi hay bấp bênh với cuộc sống đâu!"

Cuộc nói chuyện đa số là cha của Vệ Khánh Minh nói, Triệu Bình Nguyên chỉ im lặng lắng nghe. Có lẽ nếu bác ấy hung dữ hay ra sức miệt thị khinh thường hắn thì Triệu Bình Nguyên cũng có khi đã trực tiếp rời đi, cũng sẽ tự ái mà không cầm số tiền kia. Nhưng thái độ mềm mỏng như thế này, hắn quả thực khó mà có thể không nghĩ lại ý nghĩa của tiền trong xã hội ngày nay, không có tiền thì làm gì cũng khó. Cũng chỉ có những người từng rơi vào tình trạng khó khăn tài chính mới hiểu được tầm quan trọng của đồng tiền là như thế nào.

Triệu Bình Nguyên cầm số tiền kia để rời đi, ý định gửi tin nhắn chia tay đến Vệ Khánh Minh cũng trở thành gửi email. Bởi vì hắn biết Vệ Khánh Minh chẳng bao giờ mở email lên xem, huống hồ đó là một cái email mà anh ta đã quên mật khẩu, có lẽ cả đời này Vệ Khánh Minh cũng chẳng nhận được email của hắn đâu.

[End P1/ĐM] Xuyên thư chi pháo hôi hành trình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ