🏸
Phạm Gia Huân tỉnh dậy, trước mắt là màn hình trắng xanh của người anh em thiện lành Mười Năm Thất Bát. Trên màn hình hiển thị lên mấy cửa sổ màu đen, hàng loạt những ký tự màu xanh cứ thi nhau nhảy lên, chạy liên hồi khiến hắn bị dọa một trận.
"Mày làm gì đó hả Mười Năm Thất Bát?"
"Tự tu bổ cho bản thân hoàn thiện thôi!"
Ít ra tự tu bổ thế này tuy có mất chút thời gian nhưng có thể kè kè đi bên cạnh mà giám sát Phạm Gia Huân, muốn ngừng khi nào cũng được. Như vậy tần suất bản cập nhật rớt xuống cũng sẽ ít một chút, bản thân nó cũng có thể tự chủ thời gian hơn. Nghĩ đến mấy cái kịch bản nát bấy mà lòng nó đau như cắt, nước mắt đầm đìa.
Vừa mới tự thương cho số phận hệ thống của bản thân một chút, quay qua thì Phạm Gia Huân đã lại quay về với vòng tay của chăn gối. Mười Năm Thất Bát nhìn mà phát bực, nhưng lại không nghĩ ra lý do gì để nổi giận với hắn nên nó hậm hực quay lại với quá trình tự tu bổ hoàn thiện.
Cho tới khi chuông điện thoại vang lên, Phạm Gia Huân mới giật mình tỉnh dậy cầm điện thoại nghe. Hóa ra là shipper gọi vì giao hàng tới nơi rồi, hắn ngờ ngợ hai giây mới nhớ đây là do Giang Ngọc Sơn đặt, hắn liền lập tức bật dậy, cầm ví ra ngoài cửa nhận hàng.
Lúc nhận hàng, Phạm Gia Huân cũng là mắt nhắm mắt mở, hoàn toàn không thấy ánh mắt mê luyến của Đặng Hữu Lộc. Chỉ có hệ thống Mười Năm Thất Bát là trực tiếp nở nụ cười không hề thân thiện lật xem kịch bản.
Hóa ra Đặng Hữu Lộc cũng là con cháu của gia tộc tầm trung giống Giang Ngọc Sơn. Vì tính cách không kiêu ngạo, cũng không học ở trường quý tộc nên y kết giao với khá nhiều thường dân, quan trọng hơn là họ không biết gia cảnh của y. Hôm nay, vốn là một người bạn của y ship hàng nhưng vì người đó bị ốm nên nhờ y đi thay.
Cứ thế, Giang Ngọc Sơn trong trạng thái mơ màng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra đã lọt vào tầm ngắm của Đặng Hữu Lộc.
Thế giới nhiệm vụ này hay ở chỗ thú cưỡi dành cho người thì đắt đỏ nhưng thú giao hàng thì giá khá thấp. Bởi chúng có ngoại hình nhỏ nhắn mà hàng hóa thì có thể nhét vào một cái nhẫn hoặc túi không gian nên chi phí vận chuyển khá bình dân. Thông thường hàng hóa sẽ được tập kết lại rồi thú giao hàng sẽ di chuyển một lần trong ngày. Vì thiết lập này, cho dù cách mảnh dân cư bị chia tách cũng không ảnh hưởng đến lưu thông hàng hóa.
Vừa mới giao hàng đến cho người cuối cùng, cũng là người khiến cho bản thân mình trúng tiếng sét ái tình, Đặng Hữu Lộc nhân cơ hội này ghi nhớ địa chỉ nhà của ai kia. Y cũng không quên nhắn tin nhắc nhở thằng bạn đang hành nghề shipper của mình rằng nếu có đơn hàng nào gửi tới địa chỉ này thì phải nhắc cho y để y có cơ hội gặp lại người ta.
Người bạn hành nghề shipper kiểu: "Mày có thật là Đặng Hữu Lộc hàng real hay là hàng pha kè? 🙀"
Đặng Hữu Lộc: "Làm gì mà mày có vẻ mất niềm tin thế?"
Người bạn làm nghề shipper: "Ủa chứ trước nay mày có bao giờ có hứng thú với việc tìm người yêu đâu, chẳng khác gì khúc gỗ biết đi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[End P1/ĐM] Xuyên thư chi pháo hôi hành trình
RomansTruyện mình đăng lên chỉ để đọc off nếu bạn tác giả thấy được và không thích thì nhắc mình để mình gỡ ạ ! ______________________________ Tác giả: Trang Nguyễn Nguồn: Noveltoon __________________ Phạm Gia Huân là một người quán triệt tư tưởng rằng...