Chương 58: Hòa quyện

590 105 7
                                    

Hành lang vắng người, mặt trời đã lặn hẳn, trăng chưa lên, đuốc hai bên tường còn chưa kịp thắp bóng tối bao trùm muôn nơi, Cassidy cẩn thận di chuyển cố ý giữ khoảng cách không xa không gần với Avery và Mulciber, bàn chân linh hoạt êm ái như một con mèo không phát ra một chút âm thanh.

Tiếng bước chân phía trước đã dừng lại, nó không thể nhìn rõ tình hình, ngay thời điểm nó còn đang phân vân có nên mạo hiểm tiến lên hay không thì phía trước lại truyền đến giọng nói của ai đó.

"Có một con nhỏ máu bùn mà cũng không xử lý được. Hai tụi bay đúng là thứ ăn hại."

Giọng nói này nghe lạ lạ, Cassidy cẩn thận trốn bên tường, ló đầu nhìn ra ngoài. Chỉ thấy hai thằng Avery và Mulciber đang vây quanh một nam sinh vóc dáng không cao lắm. Nó không đi lên nữa, nó đoán được đó là ai rồi. Cassidy nhẹ nhàng lùi về sau dự tính rời khỏi chỗ này thì bỗng những ngọn đuốc hai bên tường đột nhiên bùng cháy. Ánh sáng phát ra soi tỏ các ngóc ngách cũng làm lộ ra cơ thể đứng sát vách tường của Cassidy.

"Mày..." Nam sinh tóc đen nheo mắt phát hiện Cassidy.

Đến bây giờ nó đã nhìn rõ được mặt tên đó cũng xác nhận luôn phán đoán của nó. Philip Goyle, em trai của Abraham. Tuy không biết thằng nhóc năm nhất mắc dịch này vì sao muốn hại Lily nhưng Cassidy biết trong danh sách thù hằn của tên nhóc đó đã có thêm tên của mình rồi.

"Tao nhớ ra rồi, mày là thằng hầu hay đi theo thằng anh chó chết của tao." Philip nhếch môi cười lạnh, nét mặt âm hiểm u ám khiến người ta kinh hãi. "Không biết khi tao chặt một ngón tay của mày gửi cho thằng con hoang đó thì biểu cảm nó sẽ thế nào nhỉ?"

"Mày muốn chặt ngón tay của ai?"

Giọng nói lạnh lẽo tràn ngập phẫn nộ vang lên, Cassidy sửng sốt nhìn Abraham từ đâu xuất hiện bước lên chắn trước người nó.

Cả Avery và Mulciber đều giật thót, chúng nó chỉ là đám lâu la mong muốn bám vào một gia tộc lớn nào đó. Bọn chúnng có thể nghe lời một thằng nhóc mới năm nhất cũng chỉ bởi cái họ Goyle của nó nhưng ai mà chả biết chân chính nắm thực quyền trong nhà họ Goyle chính là cậu cả Goyle trước mặt đây. Ánh mắt rét lạnh của Abraham đảo qua, Avery và Mulciber tóc tai đều dựng đứng ù té chạy.

"Lũ chết nhát." Philip hừ lạnh rồi quay lại đối diện với anh trai mình. "Chỉ một tên tùy tùng mà thôi làm gì mà sốt sắng dữ vậy?"

"Tao cảnh cáo mày! Mày mà dám động tới em ấy, dù chỉ một sợi lông thôi tao sẽ cho mày biết thế nào là hối hận." Abraham trầm giọng phát ra lời đe dọa. Mặt cậu không có quá nhiều biểu tình nhưng lại tỏa ra một loại khí thế áp đảo quất thẳng vào mặt Philip khiến nó không nhịn nổi lui về sau một bước,

Philip siết chặt nắm nay phẫn hận, lúc nào cũng vậy nó luôn bị anh ta áp chế. Trong một khoảnh khắc, trong lòng Philip tràn đầy đố kị, hận thù, còn có phảng phất khủng hoảng, những tâm trạng tiêu cực này bóp méo mặt nó, khuôn mặt dữ tợn như ác quỷ khiến cho Cassidy vẫn luôn cảnh giác quan sát đến nhất cử nhất động của nó nhăn mặt kiêng kị.

"Đã bao nhiêu năm rồi mà mày chẳng khá lên được. Suốt ngày thích mấy thứ thấp kém. Nhớ con mèo đó không Abraham?" Philip giở giọng khiêu khích.

[Snarry] Harry và thằng học trò GenZ xuyên về năm 1976Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ