chương 15

636 56 9
                                    


Kỷ Nghiêu:....

Lâm Quỳnh uống nước mơ có gas, phụt---

"Khụ khụ, cô làm gì vậy?"

Lâm Quỳnh bị người ta vỗ lưng một cái thật đau.

Kỷ Nghiêu nhìn cậu một cái, "Đây là cái giá của việc phản bội tự do để bỏ theo trai."

Lâm Quỳnh: "..."

Hai người đứng bên đường, Lâm Quỳnh nhìn đồng hồ, đã ra ngoài ba tiếng rồi, nên về thôi.

Nhưng trùng hợp là điện thoại của Kỷ Nghiêu lại reo lên, là điện thoại của đối tượng xem mắt thứ ba đến trễ kia gọi tới.

Nhưng dù sao cũng là do người nhà tìm đến, Kỷ Nghiêu không thể không bắt máy, chỉ sợ đối phương mách chuyện này với mẹ cô.

Cuối cùng người gặp tai ương vẫn là cô.

Sau khi nghe điện thoại xong, Kỷ Nghiêu thở dài.

Lâm Quỳnh ngậm nước mơ có gas trong miệng nhìn qua, nuốt nước có gas trong miệng xuống, hỏi: "Sao vậy?"

Kỷ Nghiêu ngẩng đầu 45° nhìn trời, "Người thứ ba nói đang trên đường, lát nữa sẽ tới."

Lâm Quỳnh gật gật cái đầu bông xù ồ ồ hai tiếng, "Vậy cô có muốn tiếp tục không?"

Kỷ Nghiêu lắc đầu.

"Tôi cảm thấy tôi hôm nay đến không phải để xem mắt."

Lâm Quỳnh:?

Kỷ Nghiêu cảm thán sâu sắc cho phận mình, "Đến để lịch kiếp."

Nhìn người bạn duy nhất vì xem mắt mà ủ rũ, buồn rầu, chú chim đỗ quyên nhỏ nhúc nhích đôi cánh, nhất thời không biết nên an ủi như thế nào.

Lâm Quỳnh nhìn Kỷ Nghiêu đang bùng nổ cảm xúc kiểu đời không còn gì để luyến tiếc, "Đừng..."

Kỷ Nghiêu ngẩng đầu nhìn cậu.

Lâm Quỳnh nuốt nước miếng, thăm dò nói: "Tôi từ chối thay cô."

"Người chị em!"

Kỷ Nghiêu dang rộng vòng tay, Lâm Quỳnh thấy vậy thì hơi khựng lại một chút, nhưng cuối cùng vẫn cho đối phương một cái ôm động viên.

Ngay lúc Lâm Quỳnh nhẹ nhàng vỗ về lưng cô và ản ủi...

Kỷ Nghiêu: "Tôi chỉ chờ mỗi câu này của cậu."

Lâm Quỳnh:....

Hai người quay lại quán cà phê ban đầu, chỉ là, người lần này ngồi ở vị trí xem mắt đổi thành Lâm Quỳnh.

Sau khi hai người đến không lâu, đối tượng xem mắt thứ ba cũng đến ngay sau đó.

Lâm Quỳnh nhìn y, so với hai người trước thì đối phương trông bình thường hơn không ít.

Khiến cậu không khỏi nghĩ rằng hóa ra thế giới này vẫn có người bình thường.

Người kia sau khi tiến vào liền đưa mắt nhìn quanh, không nhìn thấy Kỷ Nghiêu, trên mặt bắt đầu xuất hiện sự lưỡng lự.

Lâm Quỳnh vẫy vẫy tay với đối phương, "Ở đây."

Đối phương nhìn Lâm Quỳnh một cái, rồi lại chỉ chỉ vào người mình giống như đang hỏi.

[Hoàn] Xuyên thành nam thê pháo hôi của nhân vật phản diệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ