Tìm ở đâu ra một apha tốt đây? (1)

971 47 1
                                    

Author: Lynxargent  

link gốc: https://archiveofourown.org/works/52844668/chapters/133665412

Summary: Một bi kịch được làm sáng tỏ nhờ một bó hoa được giao nhầm tên.

Hoặc, Harry gửi hoa cho omega của mình, nhưng cửa hàng hoa lại ghi sai tên và thay vì viết tên Draco trên nhãn, họ lại viết 'Amber'. 

--------------------------------------------------------------------------

Harry ngân nga bước vào văn phòng của mình với tâm trạng vui vẻ. Điều đó thật kỳ quặc vì mọi người đều đã quen với một Harry Potter nghiêm túc và ủ rũ. Hermione nhướng mày và nhìn Ron, người nhún vai và nhìn lại Harry như thể anh ấy là người đến từ sao Hỏa

Alpha, người thường nghiêm túc và đáng sợ, đang mở cửa sổ văn phòng của mình và ngân nga một giai điệu nhẹ nhàng mà họ không hề biết. Anh ấy trông có vẻ thoải mái và hạnh phúc.

Hermione và Ron nghĩ rằng tất cả niềm hạnh phúc đó là do Draco mặc bikini bước ra từ một chiếc bánh khổng lồ hay gì đó, chắc hẳn là như vậy. Harry không bao giờ vui vẻ ở nơi làm việc, thỉnh thoảng chỉ im lặng. Nhưng không bao giờ hạnh phúc.

"Anh có nên lo lắng vì anh ấy đang cười không?" Ron thì thầm, thực sự lo lắng. Cả hai cùng quan sát Harry sắp xếp bàn làm việc của mình. Hermione nhướng mày và nhìn alpha của mình. "Anh có làm gì sai không?" . "KHÔNG!" anh ta nửa thì thầm nửa kêu lên, rất khó chịu. "Tất nhiên là không, em coi anh là gì, em yêu?"

"Điều này thật kỳ lạ," Hermione thừa nhận, phớt lờ alpha đang bị xúc phạm của mình. "Anh ấy thường có tâm trạng tồi tệ và đẩy Jeremy ra xa." Alpha gật đầu. "Em nói đúng." Anh ta cau mày. "Và Jeremy ở đó, nguyên vẹn." Ron nhìn omega của mình. "Em nghĩ Draco đã làm gì đó à?"

Hermione đảo mắt. "Ronald, Draco là người duy nhất có thể thuần hóa được quái thú. Đương nhiên, cậu ấy có liên quan tới nó."

Ron gật đầu một chút. "Ừ, Draco cũng hơi đáng sợ. Anh đoán điều đó khiến họ trở nên hoàn hảo với nhau..." Omega cau mày nặng nề và nhìn alpha của mình. Cô biết Ron vô cùng tôn trọng Draco, nhưng cô không bao giờ đoán được điều đó là vì sợ hãi.

"Sao anh có thể sợ Draco? Cậu ấy có kích thước bằng một nửa anh và thậm chí còn không có khuôn mặt đáng sợ."

"Ừ, nhưng cậu ấy mắng anh rất nhiều..." Anh ta lẩm bẩm, thực sự xấu hổ. "Anh xin lỗi em yêu, nhưng khi em mắng anh, điều đó cũng khiến anh sợ hãi."

Hermione đảo mắt và khịt mũi; alpha của cô ấy hơi nhút nhát và hèn nhát. Cặp đôi căng thẳng và giật mình khi Harry đến gần họ, bước đi thản nhiên và thoải mái, với một nụ cười nhẹ không lộ răng. Mỗi người giả vờ quay lại làm việc, cô ấy giả vờ đọc thứ gì đó trong khi Ron viết nguệch ngoạc vào sổ tay như thể anh ấy đang viết ra.

"Chào buổi sáng." Chào Harry một cách tốt bụng, không một chút nghi ngờ.

"Chào buổi sáng, Harry." Hermione trả lời, như thể đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh sáng nay. "Hôm nay cậu có vẻ hài lòng, có gì đặc biệt không?" "Ừ," Ron nói thêm. "Lần cuối cùng tớ thấy cậu cười ở nơi làm việc là khi cậu đuổi Tom ra khỏi công ty." Nụ cười của Harry càng rộng hơn khi nhớ lại ký ức đó, nó thật kỳ lạ đối với những người khác. "Hôm nay là ngày kỷ niệm của Draco và mình" anh trả lời.

Bây giờ mọi chuyện đã có ý nghĩa hơn rồi, Hermione dịu dàng nói. "Aw, điều đó thật tuyệt vời, Harry. Cậu có kế hoạch gì hay ho cho Draco không?"

"đương nhiên là có" Anh mỉm cười đáp. "Đầu tiên, tớ đã gửi cho em ấy một bó hoa. Họ sẽ đến trong nửa giờ nữa, đúng lúc em ấy thường thức dậy. Sau đó tớ đặt một bữa tối riêng tư lãng mạn tại L'étoile brillante , nhà hàng mà Draco rất thích vì kiểu trang trí. "Draco là một nhà thiết kế nội thất và cực kỳ yêu thích công việc của mình. Harry nhớ omega của anh trông vui mừng thế nào khi nói về nhà hàng đó, vì vậy, khi phải chọn địa điểm cho bữa tối kỷ niệm của họ, anh đã không ngần ngại đặt chỗ tại L'étoile brillante . Tất nhiên, Draco không mong đợi điều gì như vậy. Họ thường không tổ chức lễ kỷ niệm một cách hoành tráng mà chỉ với những chi tiết đơn giản như vòng cổ hoặc đồng hồ.

Nhưng năm nay alpha muốn tạo bất ngờ cho omega của mình, anh nóng lòng muốn nhìn thấy khuôn mặt phấn khích của Draco. Anh gần như có thể tưởng tượng cậu đang cầm bó hoa tulip và hoa hướng dương tuyệt đẹp đó.

Hermione trông có vẻ vui mừng với điều đó, nên Harry nghĩ rằng việc được người bạn omega của mình chấp thuận cũng là một dấu hiệu tốt.

"Thật lãng mạn!" cô thở dài mơ màng. "Cậu ấy sẽ thích nó, Harry, tin tôi đi."

"Cảm ơn Hermione, tớ hy vọng cậu đúng." Anh nói với nụ cười ngượng ngùng.

"Tin mình đi, chỉ cần cậu không đưa cậu ấy đi ăn ở quầy bán xúc xích thì mọi chuyện đều ổn." Cô đảm bảo với anh bằng một nụ cười trấn an. Ron cau mày. "Chờ một chút, năm ngoái anh đã đưa em đến quầy bán xúc xích nhân dịp kỷ niệm ngày cưới của chúng ta." Hermione không quay sang Ron, chỉ mỉm cười với Harry. "Tin mình đi, Draco sẽ thích nó."

[Hardra]Tuyển tập truyện ngắn của hardraNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ