Chương 09. Rất thức thời

1K 58 9
                                    

[ Mặc dù vẻ ngoài không được đẹp cho lắm. ]

*

Hai người cứ như vậy không mặn không nhạt chung sống cùng nhau hơn một tuần.

Có lẽ đã công nhận tay nghề nấu nướng của Khương Dao từ buổi tối đầu tiên, về sau hầu như mỗi tối Quan Lãng đều tranh thủ về nhà ăn bữa cơm, lịch sử trò chuyện trên WeChat của hai người cơ bản đều là [ Tối nay có về ăn cơm không? ] và [ Có. ]

Quan Lãng vốn còn lo lắng Khương Dao sẽ có hành động hay thủ đoạn lôi kéo gì đó, nhưng anh thật sự quá thật thà, mỗi ngày không đi làm thì cũng chăm chỉ tập thể hình, rảnh rỗi lại đọc sách, ban đêm mỗi người ngủ một đầu giường, thậm chí còn đắp chăn riêng.

Nếu muốn nói có chỗ nào thay đổi, thì đó chính là Khương Dao rất giỏi tìm hiểu phong cách ăn mặc và thói quen phục sức của hắn. Mỗi tối trước khi đi ngủ, anh đều lấy ra bộ âu phục ngày hôm sau hắn sẽ mặc, là ủi phẳng phiu rồi treo sẵn vào phòng thay quần áo, còn phối luôn cả cà vạt, vớ và giày. Quan Lãng mất vài ngày thích ứng cũng bắt đầu quen với hình thức phục vụ này, mỗi sáng sớm vào phòng thay quần áo không cần lo lắng gì nữa, cứ thế mặc vào đi làm luôn. Hắn cảm thấy Khương Dao phối đồ cho mình rất chuẩn, vừa thoải mái lại đẹp mắt.

Mọi thứ đều diễn ra rất yên bình, nếu không phải trong ngăn kéo tủ còn có hộp bao cao su và gel bôi trơn quá bắt mắt, có khi hắn đã quên mất Khương Dao từng có "Ý nghĩ không an phận" với mình rồi.

"Nhãi ranh rốt cuộc cũng ló mặt, bây giờ đã chịu kể câu chuyện 'duyên trời tác hợp' cho tụi này nghe chưa." Từ Thiên Thành ôm vai Quan Lãng ngồi xuống, ngữ khí trêu chọc.

Hôm nay là sinh nhật Quan Lãng, Từ Thiên Thành và Tống Chẩm đặt chỗ ở một quán rượu whiskey khá có phong cách để mở tiệc ăn mừng.

"Chả có gì hay." Quan Lãng không muốn nói nhiều.

"Chắc không phải là cái cậu 'mỹ nhân' ăn vạ kia đâu nhỉ." Tống Chẩm cũng hiếm khi tò mò.

"Không phải." Quan Lãng dời đề tài, "Gần đây Thiên Tinh thế nào rồi?"

Thiên Tinh là tên công ty khởi nghiệp mà Quan Lãng, Từ Thiên Thành và Tống Chẩm cùng hợp tác mở thời còn học cao học. Bọn họ đều học công nghệ thông tin nên cùng nhau nghiên cứu phát triển một phần mềm trò chơi, mất thêm thời gian gần một năm để gom góp cộng đồng người dùng ổn định. Cả ba người tiến hành vô số bài diễn thuyết gọi vốn, cuối cùng mới kéo được một khoản đầu tư mạo hiểm trị giá mười triệu USD.

Tiền xuống chưa được bao lâu thì Quan Lãng bị Quan Tề Đình cưỡng ép gọi về tập đoàn tiếp nhận Tư Diệu. Trước khi hắn rời đi, ba người đã cùng nhau quyết định xong phương án sử dụng khoản đầu tư.

Một khi nhắc tới chuyện làm ăn, hai vị đối tác kia lập tức thu hết tâm tư nhiều chuyện vào trong.

"Trước mắt xem như vẫn thuận lợi, khoản đầu tư cũ sắp dùng hết rồi, bọn anh đang bàn bạc với một bên đầu tư mạo hiểm khác. Số tiền lần trước đã giúp lượng người dùng đăng ký game của chúng ta tăng lên gấp ba, số người dùng đăng nhập mỗi ngày cũng cao hơn ba phần trăm so với bình quân ngoài thị trường. Cổ tức ăn chia cuối năm nay sẽ đáng kể đấy, hẳn là nhà đầu tư sẽ suy xét rót thêm tài chính thôi." Tống Chẩm làm việc rất ổn trọng, vừa nói vừa lấy ra một túi tài liệu, "Phần lớn chi tiết đã bàn bạc với cậu qua cuộc họp online rồi, đây là báo cáo thu chi, rảnh rỗi có thể xem qua."

[Edit/Done] Đừng Hòng Có Ý Nghĩ Không An Phận Với TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ