Khương Hải Lân mở ra cửa xe phía bên phải, đưa tay chống trần xe, chờ đến khi Đan Nhi bước chân dài hạ thấp người ngồi vào ghế phó lái, mới "Rầm" một tiếng đóng cửa xe, tâm trạng phơi phới ngồi vào ghế lái.
Hai tay xiết chặt tay lái, mới chỉ một lát mà rõ ràng đã cảm thấy bàn tay đang toát mồ hôi, Khương Hải Lân nhẹ nhàng thở một hơi, cố kìm nén lại nhịp tim đang đập thật nhanh của mình, tuy nói đã thấy nữ thần nhà mình không dưới ngàn lần nhưng lúc này vẫn giống tình trạng mấy fan cuồng đang cực kỳ kích động, xem ra thật sự đã rơi vào cái bẫy của Đan Nhi không thể thoát ra được.
Khương Hải Lân áp tay vào mặt trấn định lại vẻ mặt đang đỏ bừng của mình, lặng lẽ nhìn Đan Nhi đang ngồi bên cạnh.
"Xe của em rất tốt." Giọng nói Đan Nhi truyền đến tai, "À?" Khương Hải Lân quay đầu qua, lại không ngờ phát hiện ra nữ vương đại nhân vẫn chưa thắt dây an toàn.
"Sắp lên đường rồi, Đan Nhi chị thắt dây an toàn vào đi." Có lẽ là bởi vì quá hồi hộp, giọng của Khương Hải Lân so với lúc bình thường khàn khàn hơn nhiều, lại trong không gian khép kín như thế này nên cực kỳ mê hoặc.
"Em thắt dùm chị đi."
Đan Nhi ra hiệu hai tay mình đang bận gửi tin nhắn với Khương Hải Lân, tỏ vẻ mình không có cách nào thắt dây an toàn.
Toàn bộ lực chú ý của Khương Hải Lân đã sớm bị đôi môi quyến rũ vô thức cong lên của nữ vương đại nhân hấp dẫn. Da Đan Nhi rất trắng, độ dày bờ môi lại vừa đúng, cho nên khi thoa lên một lớp son môi màu đỏ sẽ rất bắt mắt, lúc này bởi vì đang nhìn màn hình điện thoại di động nên mi mắt buông xuống, từ góc độ của Khương Hải Lân nhìn qua, lông mi dài càng thêm rõ ràng, dáng vẻ thỉnh thoảng hơi chớp chớp mắt khiến Khương Hải Lân hận không thể ôm mèo con chọc người yêu thương này vào trong ngực.
Thật có thể vì cô ấy làm bất cứ chuyện gì, Khương Hải Lân đè lại cảm giác ngứa ngáy trong lòng, dướn người qua, nhẹ nhàng thắt dây an toàn cho nữ vương đại nhân nhà mình. Mặc dù lực chú ý của Đan Nhi ở chỗ khác nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp, bộ dáng vô ý thức của nàng lại khiến Khương Hải Lân có xúc động muốn sờ sờ đầu nàng.
"Đi thôi."
Mặc dù Khương Hải Lân đã rất cố gắng tập trung lái xe nhưng vẫn bị Đan Nhi thu hút lực chú ý. Trong xe tràn ngập hương vị quen thuộc với Khương Hải Lân, là loại nước hoa mà nữ vương đại nhân thường dùng nhất trong mấy năm nay, tươi mát xen với thành thục, đối với việc nữ vương đại nhân chọn loại nước hoa trung tính này, thật ra Khương Hải Lân vẫn hơi kinh ngạc.
Chỗ ngã ba gặp đèn đỏ, Khương Hải Lân nhẹ nhàng giẫm lên phanh, vững vàng ngừng lại. Trong xe vẫn luôn có chút yên tĩnh, rốt cuộc vẫn không chịu được bầu không khí lúng túng trong xe, Khương Hải Lân định bụng chủ động gọi chuyện.
"Ừm, Đan Nhi này. . ." Đại bảo mẫu vừa lấy dũng khí quay đầu qua, lại bị tóc búi củ tỏi của Đan Nhi phất lên mặt. Có lẽ là bởi vì tóc bới lên nên Đan Nhi hơi xõa ra, lại nhẹ nhàng lắc lắc đầu để vài sợi tóc màu đen tự nhiên không qua thuốc nhuộm rơi xuống. Khuôn mặt Đan Nhi dưới mái tóc dài càng trở nên nhỏ nhắn hơn, Khương Hải Lân nhìn một chùm tóc dính vào khóe miệng nữ thần, ma xui quỷ khiến vươn tay ra gạt nó qua một bên.
BẠN ĐANG ĐỌC
|Daerin| Nữ thần là phải đem về sủng
FanficMục tiêu cả đời của Khương Hải Lân chính là sủng, cưng chiều, chăm lo cho nữ thần của mình. Đan Nhi luôn có sự ưu ái cho fandom của mình, nhưng lại có sự thiên vị "đặc biệt" chỉ dành cho một người. • • • Vì rất thích tác phẩm này cũng như mê cúp lé...