12. Sinh một đứa con

133 10 0
                                    

Thời gian yên bình cứ thế trôi qua khi Choi Wooje gần như đang bỏ quên kế hoạch của mình mà cùng Moon Hyeonjun đi vào giai đoạn yêu đương.
Kang Wonne thì khá im hơi lặng tiếng nhưng chân tay lúc nào cũng ngứa ngáy muốn bắt Moon Hyeonjun về.

Moon Hyeonjun là giám đốc của công ty gia đình vì vậy vẫn phải chăm chỉ đi làm.

Hôm nay vẫn vậy, vẫn đâm đầu vào đống hồ sơ giấy tờ và báo cáo. Hắn nghiêm túc làm nhanh nhất chỉ để có thời gian cùng Choi Wooje hẹn hò. Điện thoại vang lên từng hồi nhạc chuông kéo hắn khỏi chồng văn kiện đang đọc dang dở.

"Mẹ?"

"Hyeonjun à, đã là sáu giờ chiều rồi, chút nữa con dẫn Wonne về nhà cũ ăn cơm nhé!"

"Cần thiết không? Con còn nhiều việc lắm."

"Việc gì chứ! Tối nay phải về."

"Sao mẹ không bảo Kang Wonne tự về đó đi."

"Mẹ không cần biết! Nếu tối nay không thấy mặt con thì ngày mai mẹ sẽ đi lên công ty tìm tận nơi."

"..."

Tút.

Moon Hyeonjun bị mẹ ngắt máy.
Đang yên lành lại đòi về nhà cũ ăn cơm, Kang Wonne lại bày trò gì với hắn?

Vốn định mặc kệ nhưng rồi vẫn kiêng kị lời của mẹ, hắn đành giao việc lại cho trợ lý.
Lấy áo khoác được vắt trên ghê, Moon Hyeonjun rời khỏi công ty. Hắn cũng chả dư thời gian mà chờ tới tối mới qua. Càng nhanh càng tốt, xong sớm rồi lại đi về tìm cục bông nhỏ.

Lái xe tới nơi ở của Kang Wonne, cũng chính là nhà tân hôn mà mẹ hắn mua cho cả hai.
Căn nhà mà Hyeonjun chưa từng bước chân đi vào. Đậu xe ngay trước cổng, hắn ngồi bên trong lấy điện thoại lục danh bạ. Lục mãi cũng chẳng lục ra số của Kang Wonne, vì vốn có từng lưu đâu mà đòi kiếm.
Bất đắc dĩ đành xuống xe đi vào tìm người.

Kang Wonne từ trên lầu đi xuống thì gặp Moon Hyeonjun đi vào.
Dù có ghê tởm chuyện hắn làm nhưng tình cảm cô dành cho anh mấy năm nay là thật, vì vậy Kang Wonne vẫn cực kỳ vui mừng khi thấy anh xuất hiện ở đây, cô ta chạy nhào tới ôm chặt.

"Hyeonjunie! Anh về đón em hả?"

Bị Kang Wonne ôm lấy, hắn mày nhăn chặt dùng sức đẩy ra. Thứ nước hoa chết tiệt từ trên người cô ta bám vào khiến hắn khó chịu.
Vẫn là cảm giác đó...buồn nôn!
Lột áo khoác ném đi. Hắn lạnh lùng mở miệng.

"Đi ra xe."

"Mẹ có gọi em rồi, anh chờ em thay đồ mới trước nha."

"Đi ra xe."

Kang Wonne lặng người.
Moon Hyeonjun phải quá đáng đến mức nào nữa nhỉ. Trên người cô bây giờ chỉ là bộ đồ ngủ ở nhà, làm sao mà ra ngoài chứ. Huống gì thời tiết về đêm lạnh như vậy, thật sự quá đáng. Mắt rươm rướm vệt nước. Cô ta ngước nhìn người có danh là chồng mình nhưng lại đối xử với mình như một cái bao rác ngoài đường.
Moon Hyeonjun nhìn thấy, trong lòng có hơi bực bội nhưng hắn bỗng dịu giọng nhượng bộ.

"5 phút, không ra thì tự đi qua đó."

"Được! Em sẽ xong ngay."

Tự dưng lại dịu dàng, Kang Wonne ngạc nhiên. Lấy tay quệt đi nước mắt đã lăn đến gò má trắng mềm, Kang Wonne nghĩ tới, dù gì vẫn là đàn ông, thế thì làm sao qua được ải mỹ nhân rơi lệ?

Người được yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ