Mỗi ngày, Miyeon đều đặn ghé phòng nơi Minnie ở vào buổi sáng và tối, chủ yếu để tạo cơ hội cho bản thân chị.-" Minnie, em ăn sáng chưa đấy?"
-"Ăn rồi."
-" Minnie, chuẩn bị đi đâu sao?"
-" Ừm."
-" Minnie, đi ăn cùng chị nhé?"
-" Em gọi đồ ăn rồi."
Những câu hỏi đó ngày nào Minnie cũng nghe đến quen thuộc. Thật sự em có chút vui nhưng nghĩ rồi lại thôi.
Lòng em nó cứ đón từng gợn sóng, đón từng cơn bão nhưng rồi lại rơi vào yên tĩnh, chỉ còn nghe vài tiếng xào xạc của sóng biển.
Em đã ngưng dùng các loại thuốc trị liệu tâm lý, cũng ngưng đến phòng khám, bởi em thấy nó thật vô nghĩa. Dù sao cũng đã quen, thiết tha gì nữa đâu cái thân thể đang dần mục rữa này chứ?
Nhiều lúc em muốn từ bỏ bản thân, ví như lúc ngâm mình trong bồn tắm, thả lỏng bản thân rồi cứ chìm, cứ chìm dần xuống, mặc cho khoang mũi em đã ngập nước. Rồi những đoạn ký ức về Miyeon lại hiện lên như một thước phim tua nhanh, nó không cho Minnie chết.
Nói thật thì Miyeon đã kéo em lên từ những đầm lầy tổn thương vô số lần. Ừ thì cũng do em mà ra cả thôi.
-" Miyeon...?"
Vừa vào tới phòng đã thấy Miyeon ngang nhiên ngồi đọc sách trên ghế, làm Minnie rất khó hiểu. Tại sao chị lại vào được đây?
-" Em về rồi sao? Có mệt không?"
-" Sao chị lại ở đây? Sao lại vào phòng được?"
Miyeon tiến đến chỗ em cầm túi xách để lên giá treo, nhẹ nhàng mỉm cười.
-" Em không cần biết đâu, mèo con~"
Minnie đảo mắt.
-" Chị về đi..."
-" Nhà chị đang tu sửa, hiện tại không biết nên đi đâu về đâu. Chị có thể ở cùng em một khoảng thời gian được không?"
Em mệt mỏi lê bước đến mép giường ngồi xuống.
-" Không."
Thấy vẻ mặt cứng rắn của em, Miyeon cũng không thèm nói nữa.
-" Chị đi đâu, mặc chị. Đừng ở đây...!"
Minnie rút một điếu thuốc ra tính châm lửa nhưng lại bị ngăn cản.
-" Hút thuốc có hại cho sức khỏe, em còn hút sao?"
-" Haiz...Không phải chuyện của chị, Miyeon."
Miệng thì nói thế chứ tay Minnie đã nhét điếu thuốc lại vào hộp rồi.
-" Chị chỉ ở đây vài đêm thôi, được chứ...?"
-" Miyeon...Đừng cố! Vô nghĩa lắm chị à..."
Chị đứng trước mặt em một lúc lâu, sau đó thì bước ra khỏi cửa mà không nói một tiếng nào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách hợp] [Minmi] Bông Hoa Nào Cho Em?
Fanfiction"Bông hoa nào...cho em?" _"Em như loài Dahlia trắng vì trong em có sự thuần khiết,trong sáng. Em như loài Mẫu Đơn tím vì vẻ đẹp của em rất quyến rũ nhưng luôn ẩn giấu một nỗi buồn. Em như loài Cúc Hoạ Mi vì tình em trao là tình yêu thuần chất, gi...