Chap 20: Ôn nhu

1.9K 152 65
                                        

Kịch liệt qua đi, cả 2 người chìm vào trong mộng đẹp. Sáng hôm sau thức dậy cũng đã hơn 11 giờ, Vương Tuấn Khải thức dậy trước, nhìn thấy bảo bối nhỏ vẫn đang chìm trong mộng đẹp trong lòng sảng khoái vô cùng. Còn gì hạnh phúc hơn khi hằng ngày nhìn thấy người mình yêu đang nằm ngủ cạnh mình.


Nhẹ nhàng rút dị vật vẫn còn đang ghim chặt bên trong hậu huyệt nóng bỏng kia, từng dòng dịch thủy cứ thế tuôn ra, Vương Nguyên vì cảm giác khó chịu bên dưới liền khe khẽ rên lên một tiếng khiến Vương Tuấn Khải hoảng hốt vì nghĩ rằng anh đã đánh thức cậu, đêm qua anh đã ăn bánh trôi nhiều đến nỗi khiến Vương Nguyên dở sống dở chết ngất đi mấy lần, giờ phải để cho cậu thỏa sức nghỉ ngơi.


Vương Tuấn Khải tắm rửa xong xuôi, khí khái ngất trời liền không ngần ngại diện vest bảnh bao để mà...đi chợ, tự chính tay mình lựa những bó rau tươi nhất cùng những loại thịt, cá tươi để về tẩm bổ cho Vương Nguyên.


Vương Nguyên từ trong mộng đẹp tỉnh lại, bàn tay vô thức sờ vào bên cạnh mình, hoàn toàn trống không, chứng tỏ anh đã đi rất lâu rồi, cậu hoảng hốt, anh bỏ đi một lần nữa hay sao?


-"Tuấn Khải anh đâu rồi?" Vương Nguyên hoảng hốt bật dậy tìm Vương Tuấn Khải.


-"Tuấn Khải, Tuấn Khải..."


Cậu gọi mãi chẳng thấy hồi đáp trong lòng lo sợ, định xuống giường mở cửa đi tìm anh thì một cơn đau từ hậu huyệt truyền đến, tinh dịch từ phía trong chảy ra khiến Vương Nguyên ngay lập tức té nhào xuống dập bàn tọa của mình.


-"Ui.." Vương Nguyên bị đau, thất thanh kêu lên.


Vương Tuấn Khải từ trong nhà bếp tay cầm vá mình đeo tạp dề chạy đến, nhìn thấy thỏ nhỏ vì đau mà khóc lên lòng anh chua xót vô cùng.


-"Em tỉnh rồi à? Có sao không?" Vội đến bên cạnh bế Vương Nguyên lên và đặt cậu lên giường nhẹ nhàng.


-"Em đau quá. Anh đang làm gì vậy?" Vương Nguyên dụi dụi mắt, xua tan đi cơn đau từ phía dưới truyền đến mà hỏi Vương Tuấn Khải lúc nãy đi đâu mà cậu gọi không nghe.


-"Anh đang làm bữa sáng cho chúng ta." Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên, thì ra thỏ nhỏ đang dỗi vì ngủ thức dậy không thấy bóng dáng anh. Mỉm cười một cách ôn nhu, Vương Tuấn Khải xoa xoa đầu Vương Nguyên, nhìn bộ dáng anh bây giờ không phải cậu đã biết anh làm gì nãy giờ hay sao?


-"Em muốn giúp anh làm bữa sáng." Vương Nguyên nghe Vương Tuấn Khải nói làm bữa sáng, trong lòng tràn ngập phấn khởi, thức ăn do anh làm phải nói là không nhà hàng 5 sao nào có thể sánh kịp a~. Tuy nhiên, cậu không phải là ăn chùa đâu nha, lần này cậu phải giúp đỡ anh nấu ăn mới được.

Heart AttackNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ