Chương 39: Chấp nhận!

956 60 0
                                    


JinYoung lúc này thấy bản thân mình đang ở 1 nơi xung quanh trắng xóa, trước mặt cậu là 1 cây cầu, phía xa như có người đang vẫy gọi cậu, cậu không tự giác mà tiến tới, cậu đi như có ai kéo gọi cậu phía trước, đi được một nửa đoạn đường thì 1 âm thanh vang lên bên tai cậu.

"Em chấp nhận ra đi vậy sao JinYoung?" JinYoung nhìn lên thì thấy 1 bóng người quen thuộc đang lơ lửng trên không. Cậu quan sát kỹ lại đó là K hyung. Cậu lắc đầu, cậu không thể mở miệng nói được. Cậu muốn nói nhưng không thể nào mở miệng, cậu muốn ngừng nhưng không thể nào dừng bước.

K chỉ tay về sau lưng JinYoung nói "Em nhìn lại đi, nếu em đi rồi thì người ở lại sẽ đau khổ đến thế nào?" JinYoung quay lại trông thấy Mark đang quỳ như gục ngã và không ngừng gọi tên cậu, cậu đau khổ vô cùng. Nhưng cậu không thể ngừng đôi chân mình được. Cậu ước gì có ai kéo cậu quay lại lúc này.

Bóng K biến về phía sau lưng JinYoung, kéo mạnh cậu 1 cái và nói "Đừng để người ở lại phải hối tiếc và đau khổ", JinYoung quay lại bên kia cầu, cậu tiến đến bên Mark đang gào thét tên cậu trong nước mắt, cậu ôm lấy Mark và nhìn lại. Cây cầu và chiếc bóng giống K hoàn toàn biến mất, xoay lại Mark cậu đang ôm cũng biến mất, trước mắt cậu xuất hiện 1 cánh cửa Mark ở phía sau cánh cửa cười đưa tay chờ đón tay cậu. JinYoung chụp lấy tay Mark và bị kéo vào trong cánh cửa.

Bíp bíp bíp bíp

Y tá vui mừng "Bác sĩ tim đập lại rồi"

Mọi người mừng rỡ, bác sĩ nói "Ca mổ thành công"

Người nhà Mark đứng trước phòng mổ im lặng không nói gì. Khi thấy đèn phòng mổ tắt, mọi người biết ca mổ đã kết thúc, trông thấy bác sĩ đi ra Mark chạy lại hỏi "Bác sĩ thế nào rồi, cậu ấy sao rồi?"

Bác sĩ nói " Cậu ta bị xe tông gãy xương sườn, phần gãy đâm vào phổi tình hình rất nghiêm trọng và cậu ấy cũng rơi vào tình trạng chết lâm sàng nhưng rất may phẫu thuật rất thành công và cậu ấy đã qua khỏi cơn nguy kịch".

Mark như trút bỏ gánh nặng, cậu thở phào 1 hơi dài rồi té phịch xuống đất như trút được gánh nặng. Mọi người cũng vậy.

Ông Raymond hỏi "Vậy ý thức thì sao?"

Bác sĩ đáp "sẽ hồi phục nhanh thôi"

Tammy, Grace và Joey về dời lại buổi tiệc sinh nhật. Mark và cha mẹ cậu ở lại đợi đến khi được gặp JinYoung. Vào phòng bệnh, JinYoung vẫn chưa tỉnh, Mark ôm lấy tay JinYoung không ngừng kêu "JinYoung à, JinYoung à" tiếng cậu có hơi lớn.

Y tá đến nói "Người nhà chỉ 1 người được ở lại thôi ạ!"

Ông Raymond kéo bà Dorine nói "Chúng ta đi ra ngoài thôi, để Mark ở lại với JinYoung được rồi!"

Mark vuốt lấy mặt JinYoung nói "Anh là gì lại khiến em phải chịu đựng quá nhiều chuyện thế này!" mắt cậu đã đỏ hoe, cậu ở lại cho đến khi bị y tá đuổi mới chịu rời khỏi.

[Long-fic][Wri-fic][JinMark] Trót lỡ yêu anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ