Chương 11

3K 45 2
                                    

Tiếng điện thoại rung trên bàn đánh thức hắn dậy, là tiếng nhắc nhở sự kiện hiển thị trên màn hình: [Bữa tiệc - Cao tổng]. Hàn Bách Phong lười biếng ngồi dậy, kéo tấm màn bung ra để những tia nắng ồ ạt ùa vào.

Hắn đã cho Khúc Ân nghỉ hôm nay, hiếm khi hắn muốn ở nhà. Hắn vệ sinh cá nhân xong thì mở tủ lạnh lấy một túi bánh bao bỏ vào lò vi sóng. Hàn Bách Phong phải công nhân thức ăn Khúc Ân mua rất phong phú. Hắn mở ti vi nghe tin tức sáng một lúc, thì bánh bao đã ra lò, hắn lấy thêm một chai nước lọc vậy là xong bữa sáng.

Hàn Bách Phong vào phòng sách lấy laptop ra, hắn thả lòng toàn thân trên sô pha, đặt laptop lên một cái gối chuyên dụng trên bụng. Hắn coi qua thị trường giao dịch hôm nay có gì biến đổi, buồn chán click "thu mua" vài chổ. Hàn Bách Phong mở tệp tài liệu báo cáo tài chính mà thư kí mới gửi qua.

Hắn có yêu cầu rất cao trong công việc, những lần trước báo cáo gửi về đều không ưng mắt là hắn liền "Delete" không thương tiếc, nên từ đó báo cáo, kế hoạch gì đều thông qua thư kí của hắn trước để có gì còn chỉnh sửa kịp thôi thì lại công dã tràng mất.

Hồi vào Hàn thị, hắn chỉ mới tròn hai mươi, thăng một cái tận phó giám đốc, người người trong công ty đều tặc lưỡi lắc đầu, họ không cho là hắn có tài chắc chỉ nhờ là con trai chủ tịch. Nhưng trong vòng ba tháng Hàn Bách Phong đã chứng minh được giá trị của mình, khiến ai nấy đều kinh hô thán phục, việc hắn còn đang học đại học suy cho cùng chỉ là vì vui mới làm bởi từ nhỏ hắn đã được huấn luyện đặc biệt từ những chuyên gia kinh tế thế giới. Giờ đây trên thương trường nhắc đến Hàn thị là người ta nghĩ ngay đến vị đại thiếu gia Hàn Bách Phong, một người trầm tĩnh, lãnh đạm, quyết đoán và vô cùng khôn ngoan.

Hắn giải quyết xong tài liệu cũng đã gần trưa, hắn lại vào nhà bếp mở tủ lạnh lấy ra một miếng thịt bò bỏ vào lò vi sóng. Hắn kéo chiếc ghế gần đó ngồi chờ, một tay chống hờ trên cằm một tay gõ "lộc cộc" lên bàn. Hắn nhìn miếng thịt đang được làm chín thông qua cửa kính của lò mà có cảm giác ngán lên đến cổ họng. Hắn lấy miếng thịt ra cho vào đĩa, rưới thêm một ít nước sốt, rót thêm một ly nước lọc thế là xong bữa trưa.

'Có phải mình nên tìm người đến nấu ăn không?'. Hắn chợt có suy nghĩ này khi cho miếng thịt vào miệng. Hằn đã ăn đồ hộp, ăn thức ăn nhanh hay ăn thức được gọi từ nhà hàng từ năm 15 tuổi đến giờ. Hàn Bách Phong tự lập từ sớm và gần như thoát ly gia đình, ngoài việc tiếp quản Hàn Thị thì hắn và Hàn gia từ lâu đã không còn lui tới, đó là cả một chuyện dài mà sau này hắn sẽ kể.
Hàn Bách Phong lại đánh một
giấc đến tận ba giờ chiều. Hắn đi vội vào phóng tắm, sau đó bước đến tủ quần áo, tủ quần áo của hắn rất lớn chủ yếu chứa âu phục là nhiều cùng với phụ kiện như đồng hồ, cà vạt, huy cài,.... Hắn chọn một bộ vest màu lam xẫm kèm sơmi trắng. Hắn không thắt cà vạt, chỉ chọn một huy cài bằng vàng kiểu dáng đơn giản cùng với chiếc đồng hồ nhãn hiệu Rolex. Hắn khẽ nhếch môi khi ngắm dáng vẻ mình trong gương, quá hoàn hảo, hắn chỉnh lại tóc một chút rồi đi sang thư phóng mở ngăn kéo lấy ra một tấm thiệp mời.

Hàn Bách Phong mở cửa gara, thật sự có chút choáng ngợp bởi trong đó toàn siêu xe. Hắn đi đến chiếc Veneno Roadster( một dòng siêu xe của Lamborghini ) mà khẽ chạm vào nó như cử chỉ của sự vuốt ve. "Mày có nhớ tao không?", hắn tra chìa khóa vào, rồi lập tức phóng khỏi gara như bay.

Đời Này Kiếp NàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ