Chapter 5: sốc thuốc

1.8K 104 6
                                    

Sau ca tiểu phẫu , bác sĩ Thành đi ra nói chuyện với người nhà nạn nhân khá lâu , còn Nhi thì đi theo nạn nhân đó đến phòng bệnh

Tú: cháu chào chú, nạn nhân thế nào rồi ạ?

Bs Thành: đã qua cơn nguy hiểm rồi ...gãy tay phải...xương sườn bị gãy hai cái và các thương tích ngoài da khác

Tú vừa nghe ông nói vừa ghi lại: dạ được rồi, cháu cảm ơn chú

Bs Thành: nếu bệnh nhân có tiến chuyển xấu hơn thì sẽ tiến hành phẫu thuật...
Tú: nói vậy thì vẫn chưa có kết quả chính xác

Bs Thành: phải, mà không còn gì nữa? Thì chú đi trước đây

Tú: dạ, cám ơn chú

Viết xong cô bỏ vào cặp rồi đi cà nhấc thì Tài chạy vào

« em vẫn chưa khám bệnh sao?»

Tú: chân em bớt đau rồi anh đừng lo

Tài vừa thấy Nhi đi tới : bác sĩ , làm ơn kiểm tra chân của cô ấy dùm tôi với

Nhi: nảy giờ sao không kêu bác sĩ hả ?

Tài : cô coi nhanh đi

Tú: hay thôi đi, về nhà ba em sẽ khám cho em sau

Nhi: sao, cô không tin tôi thì phải?

Tú: à, không phải vậy

Tài: về nhà lâu lắm với lại giờ này chú ngủ rồi...phiền lắm

Nhi: đi theo tôi

Tài : chân đang đau để anh bồng cho ( tài nâng bỗng người cô lên)

Tú thấy Nhi nhìn nên ngại ngùng : thôi anh để em xuống tự đi , kỳ quá

Tài: yên đi nào, nhúc nhích anh quăng xuống đất luôn đó

Nhi nhìn Tú với Tài mà cười cười : để cô ấy ngồi xuống ghế đi

Tài để Tú ngồi xuống ghế rồi tháo giày và vớ ra luôn

Tú: cám ơn anh

Tài : hình như bị xưng rồi, không biết có gãy xương không nữa?

Nhi đeo găng tay vào rồi lấy chai thuốc ngồi xuống kéo chân Tú để lên đầu gối mình

« không nặng vậy đâu...bị bông gân thôi , tôi thoa thuốc là sẽ không sao»

Tài : may quá , cô làm nhẹ tay thôi em ấy đang đau kìa (thấy Tú nhăn mặt)

Tú: không đau

Nhi lấy vải băng rồi băng bó cho Tú

« nếu không có gì thì đừng đi lại nhiều ...nên ở yên một hai ngày đi»

Tài: cô cho thuốc uống luôn đi, chân mà đau sao ngủ được

Nhi đứng dậy đi lại ghi toa thuốc xong đưa cho Tài : anh đi mua thuốc đi , ngày uống hai lần

Tú: thôi khỏi , ở nhà em có thuốc rồi

Tài: để anh đi mua , uống liền mới được ...đợi anh một chút...nhanh lắm

Nhi nhìn Tú: sợ tôi cho thêm thuốc độc hay sao mà không chịu đi mua

Tú đứng dậy : không phải, tại nhà tôi có thuốc thật mà

Yêu Em Hận EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ