Tác giả : Thương Bình Phương
------Ngoài trời đang mưa, từng hạt mưa rơi xuống dội vào những bức vách vang vọng khắp không gian phảng phất khắp nơi mùi hơi nước và ẩm ướt. Ngày mới vẫn chưa bắt đầu, mọi thứ như chìm trong bóng tối và bên trong khu phòng riêng, vị Chúa tể yêu quái miền Tây đang tận hưởng một trong những buổi sáng yên tĩnh và thanh bình hiếm hoi cùng với Phu nhân của mình. Hắn ngồi dựa vào bức vách, mắt nhắm lại, thư thái lắng nghe tiếng những hạt mưa rơi ngoài trời hòa nhịp với từng hơi thở đều đặn của người vợ còn đang say giấc bên cạnh. Tất cả tạo nên một giai điệu yên bình xoa dịu đi những toan tính trong hắn. Mùi hương thanh khiết của cơn mưa hòa lẫn với hương thơm tự nhiên của Rin tạo nên một thứ hương thơm dịu ngọt kỳ lạ, khiến mọi giác quan và cơ thể của Sesshoumaru như chìm đắm trong men say.
Thật hiếm có một buổi sáng thanh bình như thế. Hằng ngày, vị Chúa Tể miền Tây luôn bị đánh thức bởi tiếng la the thé đến chói tai của tên hầu cận trung thành Jaken, cầu cứu hắn giải quyết một việc cấp bách gì đấy mà bản thân hắn không hề thấy cấp bách chút nào. Và như một thông lệ, buổi sáng sẽ kết thúc với tiếng la thảm thiết của Jaken cùng vài cục u trên đầu lão vì dám làm phiền thời gian nghỉ ngơi của hắn và vợ. Tuy nhiên, hôm nay lại đặc biệt yên tĩnh, không có tiếng la hét nào, chỉ có tiếng mưa và nhịp đập dịu dàng của trái tim Rin bên hắn. Thật là một khởi đầu ngày mới tuyệt vời.
Sesshoumaru đã thức từ lâu, thực tế là hắn chưa hề ngủ. Cả đêm hôm qua hắn đã trằn trọc suy nghĩ rất nhiều về việc mùi của Rin bắt đầu trở nên khác thường. Việc này bắt đầu sau khoảng thời gian tìm kiếm bạn tình thường niên của yêu quái kết thúc. Cả hai đã có một khoảng thời gian ngọt ngào bên nhau và Sesshoumaru bắt đầu để ý thấy có những thay đổi nhỏ ở Rin. Sau một tuần im lặng quan sát, vị lãnh chúa yêu quái đã có thể khẳng định chắc chắn rằng phu nhân của mình đang mang thai. Vì mới chỉ được một tuần nên Rin vẫn chưa thể nhận ra được bản thân đang trong tình trạng như thế nào. Sesshoumaru biết trách nhiệm của hắn là thông báo điều đó với Rin nhưng vẫn còn một khúc mắc khiến hắn lưỡng lự chưa muốn báo cho Rin biết.
Hắn nằm xuống bên cạnh Rin và ngắm nàng say ngủ. Nét mặt Rin yên bình và thư thái, mái tóc đen dài với những lọn tóc mái đùa nghịch rủ lòa xòa trên trán. Bộ váy ngủ mỏng manh sau những lần Rin trở mình trong đêm đã bó sát vào người nàng để lộ ra những đường cong quyến rũ nhưng cũng rất mờ ảo để khơi gợi trí tưởng tượng của người kế bên. Sesshoumaru thích ngắm Rin nhất vào những lúc như vầy, đơn giản và hơi lộn xộn, trông Rin như vậy xinh đẹp hơn nhiều những lúc nàng bị bó buộc trong những bộ kimono sặc sỡ và những khuôn phép chuẩn mực của một phu nhân. Vào những thời điểm bình dị như vầy, hắn cảm nhận được tình yêu hắn dành cho nàng ngày càng lớn hơn.
Seshoumaru khẽ thở dài và nhẹ nhàng vuốt một lọn tóc rủ trên mắt Rin. Hắn thật sự đã bị nàng “thuần hóa” mất rồi. Trước đây hắn chẳng hề quan tâm kẻ khác nghĩ gì hay cảm thấy thế nào, nhưng giờ đây, hắn quan tâm đến cảm nhận của Rin còn nhiều hơn cảm nhận của bản thân hắn. Lý do hắn chần chừ việc thông báo việc Rin có thai với nàng là do hắn không biết Rin sẽ đón nhận tin đó như thế nào. Hắn đã khiến nàng mang thai trước khi hỏi ý kiến nàng về việc có con. Tuy cả hai đã ở bên nhau được hai năm nhưng chưa bao giờ quá để tâm đến việc sinh con. Vì bán yêu là sự kết hợp giữa hai loài khác nhau nên cần rất nhiều “nỗ lực” từ phía cha mẹ để có thể thụ thai được một đứa trẻ mang hai dòng máu như vậy. Hơn nữa, khi lần đầu tiên Rin thực sự trở thành người của Sesshoumaru, nàng chỉ mới mười sáu tuổi nên việc có con là một ý nghĩ trong tương lai. Nhưng giờ Rin đã mười tám tuổi và cơ thể nàng đã sẵn sàng để làm mẹ, nhưng Sesshoumaru thắc mắc liệu nàng đã chuẩn bị tinh thần để làm mẹ chưa. Lỡ như việc này là quá sớm với Rin và nàng hoảng loạn khi nghe hắn báo tin thì sao? Tên Đại Khuyển Yêu nhắm mắt và cố nén tiếng thở dài lần nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tổng hợp Oneshot] SessRin
أدب الهواةCảm ơn vì tình yêu dành cho Sesshoumaru và Rin ❤️