Mưa rồi lại tạnh, những giấc mơ đến rồi cũng sẽ tan biến. Em rồi sẽ không còn những mộng mơ đời thường của các cô gái mới lớn, mộng mơ nào cũng sẽ vỡ, niềm vui nào rồi cũng theo thời gian xóa nhòa tất cả.
~Những nỗi buồn không tên - Linh~
--------------------
Những ngày sau của Soeun vô cùng tồi tệ. Cô không ăn, không uống, cũng không hề nghỉ ngơi đầy đủ. Mọi người thấy vậy ai cũng lo lắng, cứ nhìn thấy Soeun là lại luôn miệng nhắc mau nghỉ ngơi đi. Nhưng cô làm sao có thể thoải mái được cơ chứ? Người cô yêu thương nhất không biết vô tình hay cố ý mà hại chết người thân của một đứa bé cô hết mực cưng chiều. Cô muốn nói ra sự thật, nhưng lại sợ Taehyung sẽ gặp chuyện. Mà nếu cô không nói ra thì thâm tâm sẽ chẳng thể nào vơi đi nỗi lo lắng cả. Nếu có thể biến mất thì tốt biết mấy!
Taehyung và Bangtan lúc nào rảnh cũng thay nhau gọi điện thoại cho Soeun nhưng cô không bắt máy. Thậm chí, có lúc số của mọi người còn bị chặn. Kể cũng đúng. Biết được một sự thật tày trời như vậy cô suy sụp là điều đương nhiên, đằng này Hwanhee với cô có khác nào em trai, vết thương càng lúc rỉ máu càng nhiều.
.
Sau khi tổ chức đám tang cho ba mẹ, Hwanhee và Sohee chuyển đến sống với ông bà nội với tiền hòa giải được gửi tới từ Bighit vào đầu tháng. Số tiền ấy đủ để bốn người họ trang trải cuộc sống hàng ngày và việc học hành của hai đứa nhỏ.
BTS và M.O.D cũng đã trở lại guồng quay của công việc. Tuy nhiên, tinh thần của Soeun cũng không mấy khả quan. Cô dường như ít tiếp xúc với mọi người xung quanh hơn, thời gian rảnh rỗi đều tới thăm Hwanhee hoặc thăm ba mẹ thằng bé.
Đã 2 tháng rồi kể từ ngày họ mất, Hwanhee và Sohee cũng trở lại như xưa, sống một cuộc sống vui vẻ bên ông bà nội. Nhưng không hiểu sao, mỗi khi thấy hai đứa vui đùa, một tiếng gọi Soeun là chị, hai tiếng gọi Soeun là chị, cô cảm thấy tim mình như có gì đó thắt lại, đau đớn vô cùng. Liệu cô có xứng đáng để được hai đứa trẻ kia tin tưởng tới vậy không? Cô đang lừa dối chúng. Dù biết ai là người đưa chúng đến hoàn cảnh này, nhưng cô không hề mở lời nói ra sự thật. Cô nhẫn tâm lừa dối hai đứa trẻ để bảo vệ cho anh, người đã nghĩ cô là một kẻ giả dối, bịa đặt.
Nghĩ đến anh, cô mới nhận ra, từ khi cô vô tình nghe lén được sự thật, anh đã gọi cho cô rất nhiều nhưng cô không hề nhấc máy. Không phải là không muốn nghe. Cô muốn chết đi được, muốn được nghe giọng nói của anh, nhưng cô không thể. Không thể để tình cảm của bản thân làm lu mờ đi lý trí của mình nữa. Cô phải quyết đoán, chỉ có thể giúp anh một lần này thôi, rồi sau đó, anh và cô sẽ trở thành những người xa lạ, chỉ là vô tình bước vào cuộc đời nhau. Cũng là ngần ấy thời gian, anh phủ nhận tin đồn hẹn hò với Seyoon. Nhưng mà chuyện này cũng chẳng còn quan trọng nữa. Cô hết yêu anh rồi. Phải, cô không còn chút tình cảm nào với anh cả. Soeun tự nhủ với bản thân mình như vậy.
.
Nếu như quan hệ của Soeun và Taehyung đang rơi vào ngõ cụt thì Jimin và Hajoon lại đang phát triển theo chiều hướng ngược lại. Họ ra ngoài với nhau nhiều hơn, tần suất gọi điện thoại cho đối phương cũng tăng dần. Cảm giác nếu như không nghe thấy giọng người kia một ngày là tâm trạng không thể vui lên được. Nếu người kia thân thiết với ai khác sẽ vô cùng bực tức. Buổi tối không nhận được tin nhắn chúc ngủ ngon là không tài nào nhắm mắt nổi. Tới giờ ăn cơm cũng phải hỏi han xem người kia đã có gì bỏ bụng chưa, nếu chưa thì sẽ tức tốc cầm một đống đồ ăn lao tới. Nói chung là lo lắng, quan tâm nhau hết mức. Như vậy, có phải là yêu không?
BẠN ĐANG ĐỌC
taehyung | that love
FanfictionĐây là ảo ảnh hay là hiện thực, anh không rõ. Chỉ biết là trong khoảnh khắc sinh tử của cuộc đời mình, anh vẫn chỉ nhìn thấy bóng dáng của một mình cô. Chỉ biết là trong lòng mình, anh yêu cô rất nhiều. Chỉ biết là ngay tại giây phút này, anh mong c...