Chương 61: Tôi chọc giận anh lúc nào?

1.8K 32 0
                                    

Lục Mộc Kình khẽ nhíu chân mày nheo mắt, khóe miệng mang theo ý cười bất đắc dĩ nói: "Không cần mời cơm, sau này đừng chọc giận tôi là được."


"Tôi chọc giận anh lúc nào?" Viêm Cảnh Hi nhẹ giọng một câu, nói ra, chính cô cảm thấy có chút như đang làm nũng với anh, sắc mặt càng thêm hồng hào một chút, đem lời muốn nói nói ra: "Túi xách của tôi ở chỗ ông nội, ví da ở bên trong túi, cho nên bây giờ ở trên người tôi không có tiền, anh có thể cho tôi mượn ít tiền được không, tôi đi mua cơm trưa, chờ sau khi tôi lấy được túi xách liền trả lại anh."


Lục Mộc Kình bỗng nhiên nghĩ đến, bây giờ đã là giờ cơm trưa, trong mắt thoáng qua một tia thương tiếc, có lỗi nói: "Đói bụng không?"


Anh lấy ví tiền từ trong túi quần ra, đưa cho Viêm Cảnh Hi nói: "Cái gì mà có trả hay không? Cô đi mua cơm trưa còn không phải là cho chúng ta ăn sao, muốn bao nhiêu tiền thì lấy."


Viêm Cảnh Hi nhận lấy ví tiền của anh, trong lòng có chút cảm giác quái dị, rất ngượng ngùng mở ví tiền của anh ra, từ bên trong cầm hai tờ 100 tệ, nắm ở trong lòng bàn tay, cầm ví tiền trả lại cho anh, nói: "Cứ tình là anh cho tôi mượn, anh muốn ăn cái gì, tôi mời khách."


Lục Mộc Kình khẽ liếc mắt nhìn 200 tệ trong tay cô, ánh mắt có chút mờ ảo, trêu chọc nói: "Tôi muốn ăn hải sản của Thuyền Hải Sản, 200 tệ là đủ rồi?"


Người ăn hải sản của Thuyền Hải Sản đều phải tiêu ít nhất là 1000 tệ, trên người cô tổng cộng mới hơn 100 tệ, làm gì có tiền mời anh ăn đồ quý như vậy.


Viêm Cảnh Hi xấu hổ vì trong ví tiền rỗng tuếch, hơi nhíu mày, mím môi, rũ mắt xuống.


Lục Mộc Kình nhìn bộ dáng suy tư như đang hạ quyết tâm của cô, mỉm cười, từ trong ví da lấy ra năm tờ 100 tệ, đưa cho cô, nói: "Đùa với cô thôi , tùy tiện mua chút đồ ăn là được. Mua cho Dương Dương chút đồ ăn lỏng có dinh dưỡng."


Viêm Cảnh Hi nhìn 500 tệ trong tay anh.


Nếu như một bữa cơm trả ân tình cho anh, cô có thể không cần thiếu anh, đáng giá.


Viêm Cảnh Hi nhận lấy tiền trong tay anh, để vào trong túi, nói: "Tháng sau tôi mời anh đi Thuyền Hải Sản ăn cơm."


Lục Mộc Kình ý vị thâm trường nhìn cô, như đang dò xét.


Viêm Cảnh Hi sợ anh nhìn ra mình không có tiền, vội vàng xoay người, hướng phía thang máy chạy tới.


Lục Mộc Kình giương khóe miệng lên, sao anh có thể ăn cơm để một cô gái dùng tiền trả đây, nhưng mà, hai người cùng đi thuyền hải sản ăn cơm, cảm giác rất tốt.

[Phần 1] Chạm Tay Thành Yêu - Viêm Thủy LâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ