Chương 147: Mây cuộn mây tan.

2.3K 44 3
                                    

Viêm Cảnh Hi muốn hất tay của anh ra, ném bất khai, tức giận bá đạo của anh, bật thốt lên: "Tôi vẫn không cảm thấy anh có tư cách để tức giận, trước đây tôi đã nói rất rõ ràng, tôi và Lục tổng anh cái quan hệ gì cũng không có, cũng không hi vọng lén có cơ hội gặp mặt nữa, những lời này anh nghe không hiểu sao?"


"Anh và em, không có quan hệ lúc nào?" Lục Mộc Kình hỏi lại, ngực phập phồng kịch liệt.


"Đúng, quan hệ thầy trò cũng là quan hệ, nhưng mà, có ai làm thầy giáo như anh sao? Rõ ràng không phải là sinh nhật của mình, lại nói là sinh nhật của mình, ngay từ đầu anh nói là sinh nhật anh, tôi mới có thể đi, đã không phải là sinh nhật của anh, tại sao tôi phải ngốc ở đó." Viêm Cảnh Hi nghĩ đến Vương Triển Nghệ, cũng rất khó chịu.


"Còn gì nữa? Nói đi." Lục Mộc Kình trầm giọng nói.


Viêm Cảnh Hi căn bản không rõ suy nghĩ trong con ngươi sâu rộng giống như vũ trụ mênh mông kia của anh.


Anh càng trầm mặc, cô càng hoang mang, anh càng là bình tĩnh, cô càng mất tự nhiên.


"Không nói nữa, mệt." Viêm Cảnh Hi xoay người, ấn thang máy.


Đột nhiên, ngang hông có một lực đạo tập kích đến, Viêm Cảnh Hi vừa định xoay người,  cánh tay mạnh mẽ của anh luồn qua đầu gối cô, chặn ngang bế cô lên.


"Lục Mộc Kình, rốt cuộc anh muốn làm gì!" Viêm Cảnh Hi triệt để nổi giận.


"Làm, em." Lục Mộc Kình xác định nói.


"Đồ khốn nạn." Một cái tát của Viêm Cảnh Hi vung xuống mặt anh.


Cái tát rõ ràng ở trên hành lang không người vô cùng vang dội.


Trong mắt Lục Mộc Kình bắn ra một tia sắc bén nhọn, lửa bùng cháy mãnh liệt, đi nhanh về phía phòng tổng thống 210.


Viêm Cảnh Hi thấy dấu tay rõ ràng trên gương mặt trắng nõn của anh, trong lòng có chút không đành lòng cùng ảo não, thế nhưng, đánh cũng đã đánh, bắt cô xin lỗi, không có khả năng.


Cô cũng không có lỗi.


"Buông tôi ra." Viêm Cảnh Hi quát.


Lục Mộc Kình đá văng cửa ra, lại đá cửa đóng lại.


Lục Mộc Kình thả cô xuống giường trước, Viêm Cảnh Hi vẫn cảm thấy Lục Mộc Kình không có khả năng lên cô, muốn lên, anh đã sớm lên, cô còn có đầu hoài tống bão mấy lần đây.

[Phần 1] Chạm Tay Thành Yêu - Viêm Thủy LâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ