Chương 59: Tủi thân?

1.6K 42 0
                                    

Viêm Cảnh Hi tức giận vành mắt có chút ửng đỏ, ánh mắt sắc bén, không sợ hãi chút nào nhìn thẳng vào ánh mắt mập mờ trong mắt người đàn ông trước mặt này, giọng nói trần thuật: "Anh vì một chút lợi cực nhỏ, liền bỏ qua sự sống của con trai anh, nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm, con trai của anh sau khi lớn lên sẽ nhìn anh thế nào? Kiếm nhiều tiền như vậy không phải là vì con cái sao? Con cái anh cũng không muốn, cũng sẽ không vĩnh viễn phú quý được."


Lý Tình Uy sợ Lục Mộc Kình nghe ra cái gì, lập tức xoay người nói với Lục Mộc Kình: "Chú nhỏ, không cần nghe cô ta trần thuật, nếu như chú không tin, dì Trương cũng có thể làm chứng!"


Lý Tình Uy dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn về phía dì Trương, quát: "Dì Trương, vừa rồi dì mới nhìn thấy gì nghe thấy gì? Đều nói hết với chú nhỏ tôi, không phải sợ, chú nhỏ là người công bằng chính trực."


"Cái đó, " Trương Lan Hoa liếc liếc mắt nhìn sắc mặt Lý Tình Uy, hô hấp không bình ổn, cúi đầu nói: "Nhà tôi vừa vặn gọi điện thoại tới, lúc đó vị cô nương này đi tới nói tiểu thiếu gia thật đáng yêu, sau đó liền mang theo thiếu gia đi bên hồ chơi. Lúc đó tôi cảm thấy cô ta đã có thể vào vườn hoa, nên chắc là khách trong nhà, cũng không nói thêm gì, nhưng mà chờ tôi nói chuyện điện thoại xong, lúc tôi qua người lại, thấy vị cô nương này không biết chuyện gì xảy ra đã đẩy tiểu thiếu gia xuống hồ, đương nhiên cũng có thể là không cẩn thận đẩy xuống hồ, sau đó vị tiểu thư này lập tức nhảy xuống hồ, cứu tiểu thiếu gia lên, tôi nhìn thấy chính là tình huống như vậy."


Viêm Cảnh Hi cười nhạo một tiếng, ba người thành hổ, cô một người đúng là hết đường chối cãi.


Cô nhìn hướng Lục Mộc Kình, vành mắt có chút đỏ, không nói ra được oan ức, cũng không hiểu sao trong lòng lại lạnh lẽo? Chỉ là bình tĩnh nhìn Lục Mộc Kình, giọng điệu rất bi quan hỏi: "Anh cũng cảm thấy là tôi đẩy đứa nhỏ kia xuống?"


Lục Mộc Kình ánh mắt tối sâu nhìn cô, trong đôi mắt màu đen không có một chút gợn sóng, ảnh ngược ra hai bóng hình nho nhỏ của cô, đem lo lắng, phẫn hận, tủi thân, bất đắc dĩ và tức giận của cô đều nhìn ở trong mắt, mà khóe miệng của anh mang theo một nụ cười như có như không, có một loại bí hiểm khiến người ta bắt không được sờ không tới.


Cho dù anh không nói lời nào, không khí xung quanh bởi vì anh đến trở nên rất kỳ quái, dường như anh mới là chúa tể.


"Chú nhỏ, ba người chúng tôi đều nhìn thấy, dù thế nào cũng không phải là tôi đẩy Dương Dương xuống, tại sao tôi phải làm như vậy?" Lý Tình Uy sợ Lục Mộc Kình tin Viêm Cảnh Hi xen vào nói.


Một trận gió thổi qua, Viêm Cảnh Hi có chút lạnh, không chỉ là trên người, còn có trong lòng cô.


Quần áo ẩm ướt áp sát vào người cô.


[Phần 1] Chạm Tay Thành Yêu - Viêm Thủy LâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ