Chap 11: NAM SINH TRƯỜNG HỌC NÀY THỰC ĐÁNG SỢ

1K 83 4
                                    

Ngày hôm sau Vương Nguyên tiếp tục cuộc sống làm vệ sĩ, thái dương cứ theo lẽ thường dâng lên, lúc cậu đứng trước cổng trường học chờ Tư Tư tiểu thư đến, chợt nghe có người kêu tên của cậu.

" Nguyên Nguyên?" Thanh âm mang theo kinh ngạc.

Vương Nguyên quay đầu vừa thấy, cũng cả kinh nói:" Tiểu Phỉ? Cậu...... cũng học trường này?"

Tiểu Phỉ cúi đầu nói:" Tôi là được học bổng mới vào đây, không cần học phí. Vương Nguyên, tại sao cậu lại ở trong này?"

"À, tôi là vệ sĩ của Vương Tư Tư tiểu thư." Cậu cười nói:" Tôi phụ trách an toàn ở trường học cho cô ấy."

"Cậu rất lợi hại a Vương Nguyên, cư nhiên có thể làm vệc sĩ cho Vương Đại đại tiểu thư!" Tiểu Phỉ hâm mộ nói.

Vương Nguyên bất đắc dĩ cười cười, không biết loại chuyện này có cái gì phải hâm mộ:"Cậu rất nhanh sẽ biết cái gọi là vệ sĩ cũng không khác gì bảo mẫu cả."

Tiểu Phỉ khó hiểu, cố vui vẻ nói:" Tóm lại, cậu đã đến rồi, tôi sẽ không cô đơn nữa....... À, đúng rồi, Vương Nguyên, cậu trăm ngàn không cần nói với người khác tôi làm việc ở quán bar a, nếu bị người khác biết, tôi tại đây sẽ không biết sống thế nào ở đây."

" Yên tâm đi, tôi sẽ không nói, cậu bây giờ còn làm sao?"

Cậu gật gật đầu:" Tôi thay đổi công việc, là một tiệm Fastfood, cậu cũng biết, những người nơi này đều là con nhà giàu, nếu tôi sống keo kiệt, sẽ bị xem thường, cho nên tôi đi làm thêm kiếm chút tiền.

"Như vậy a......" Vương Nguyên tuy rằng cảm thấy hư vinh của cô ấy cũng không lớn, nhưng cũng thực đồng tình cô ấy.

Hai người cũng nhau ôn chuyện, bỗng nhiên chiếc xe Lincoln xa hoa dừng lại trước của trường học.

Cửa xe được người lái xe mở ra, một đôi giày đặt lên mặt đất, Vương Nguyên chạy lại, đỡ lấy Tư Tư tiểu thư.

" Hoan nghênh cô, Tư Tư tiểu thư."

Lâm Tư Tư thản nhiên cười:" Cậu vất vả rồi."

Vương Nguyên sửng sốt, chỉ nghe cô ấy lại nói:" Ai u, cậu như thế nào lại mặc như vậy?"

" Tôi......"

" Hình như, ngày hôm qua tôi đã nói dẫn cậu đi mua vài bộ quần áo, như vậy đi, buổi chiều hôm nay tôi dẫn cậu đi."

Tư Tư tiểu thư giống như lập tức trở nên nhiệt tình đứng lên, làm cho Vương Nguyên hồn nhiên không hiểu việc gì.

" Tư Tư tiểu thư, không...... không cần làm phiền cô......"

Trong xe, Vương Tuấn Khải nhìn ngoài cửa sổ thu tầm mắt lại:"Ông Lâm, lái xe."

Xe khởi động, chậm rãi rời khỏi cổng, anh bỗng nhiên hạ lệnh:" Chờ một chút!"

Một thân ảnh anh tuấn cầm theo một bó hoa màu đỏ, hướng Vương Tư Tư đi đến.

Tư Tư nhìn thấy, vẻ mặt lộ ra vui mừng, duy trì nụ cười. Lúc một nam sinh đến trước mặt cô, cô thản nhiên nói:" Hoa rất được, cám ơn anh, nhưng về sau không cần lại làm loại chuyện phiền toái này."

(Kaiyuanver) Phúc Hắc Tổng Giám Đốc Đừng Ăn TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ