Chap 52: CỞI QUẦN!

1K 74 8
                                    

Chap này có cái nhan đề thú vị thật!!!!!!!

....

" Ngô......"

Vương Nguyên một phen tức giận mắng, đều bị nụ hôn của anh làm cho nuốt vào trong miệng.

Lúc này đây, môi của anh thật nóng bỏng.

Cậu biết đây là bởi vì phát sốt, nhưng...... Có lẽ nguyên nhân làm cho dạng nóng bỏng này, làm cho cậu lần đầu tiên có có cảm giác tốt đẹp, cả người đều nhũn ra, mềm như nước, giống như bùn......

Thật lâu sau, anh buông cậu ra, cậu cũng trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, lại không biết chính mình mắng đến thế nào, chỉ có thể oán hận nhìn anh.

Anh lại thoải mái cười nói:" Thế giới rốt cục im lặng."( Châu Nhi: ý anh Đại vảo là Vương Nguyên chính là thế giới của anh ý đó)

Đáng giận! Cậu nắm lên một đống thuốc, đó là cậu vừa rồi đáp lại anh, có hạ sốt có giảm nhiệt, một phen nhét trong miệng anh:" Em cho anh cười, cho anh cười......"

Anh bị nghẹn liền ho khan, cậu oán hận cầm cái chén qua.

Nhìn bộ dáng anh uống nước rầm rầm, cậu mặt ủ mày cau.

Bọn họ coi là dạng gì?

Tình nhân? Nhưng bọn họ căn bản không có hứa hẹn yêu đương với đối phương.

Kẻ thù? Nhưng cậu lại vi phạm nguyên tắc của mình đi cứu anh.

Bạn bè? Nhưng cậu sẽ vì anh mà đau lòng, ở trong nụ hôn của anh trầm luôn.

Bọn họ rốt cuộc là quan hệ gì? Cậu nghĩ không ra, nghĩ không ra.

Giống như hai dây leo quấn lấy nhau mà sinh tồn, thoát không được vận mệnh trói buộc, cứ như vậy quấn nhau, bài xích, oán hận lẫn nhau lại hấp dẫn lẫn nhau......

" Anh biết anh dang dấp không tồi, nhưng em cũng không cần nhìn anh chằm chằm như vậy?" Anh đã uống thuốc xong, đem cái chén đặt ở một bên.

Thực ngạc nhiên, anh sẽ không ở ngoài đùa kiểu này, lấy biểu hiện hiền hoà của mình, mê hoặc đám nữ nhân ngu ngốc. Nói lý ra anh đều là lạnh như băng, hoặc là bá đạo.

Cậu có chút không hiểu người nào mới là người thật của anh, có lẽ nhân sinh chính là như vậy, thật thật giả giả, mọi chuyện thị phi, lại có ai có thể nói được rõ ràng?

Thở dài, cậu đem khay thức ăn lại:" Đói bụng không, ăn một chút gì đi!"

Anh lắc đầu, một tay anh nắm tay cậu bỏ vào lòng, thanh âm trầm thấp gợi cảm khàn khàn:" Anh muốn ăn em trước......"

Ngực của anh thực nóng, hai tay nóng hổi, cậu bị anh làm cho hòa tan. Không biết từ lúc nào, thân thể của cậu chậm rãi biến hóa, cậu từ lúc đầu bài xích anh, đến nhượng bộ anh, lại đến chấp nhận anh, hiện tại cư nhiên chủ động đón ý của anh.

Trong không khí che kín hương vị tình dục......

Cậu cố gắng làm cho chính mình bảo trì thanh tỉnh, nhíu mày nói:" Anh điên rồi, anh còn sốt! Vết thương cũng không tốt!"

(Kaiyuanver) Phúc Hắc Tổng Giám Đốc Đừng Ăn TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ