Tại một góc hành lang ở bệnh viện, Jiyeon ngồi thu mình trầm tư nghĩ về những chuyện vừa xảy ra, nó ùa ập kéo đến khiến cô k kịp thở. Cô là vẫn chưa biết tại sao ông lại có những tấm hình đó, tự hỏi ai là người chụp nó và rồi phải làm sao khi ông bắt cô chia tay vs chị… người mà cô yêu hơn cả bản thân mình. Đang mãi mê rong ruổi theo những nghĩ suy riêng, Jiyeon giật thoát khỏi vòng hỗn loạn trong tâm trí khi nghe Dì Kim cất tiếng gọi cô vào phòng, Dì bảo rằng ông đã tỉnh lại và muốn gặp cô. K chờ thêm một giây nào nữa, Jiyeon lập tức đẩy cửa chạy đến giường bệnh của ông ân cần hỏi thăm…
“Ông nội…ông có làm sao k? Ông làm cháu lo quá.”
Chủ tịch Park lấy tay xoa đầu Jiyeon, miệng gượng cười trấn án cô cháu gái…
“Ta k sao. Jiyeon à, ta có điều này muốn nói vs cháu.”
Jiyeon im lặng chờ đợi những gì ông sắp nói…
“Chắc tới giờ cháu đã biết bệnh tình của ta rồi…ta sẽ k sống đc bao lâu nữa. Hiện tại điều ta mong mỏi nhất là thấy cháu yên bề gia thất, sống hạnh phúc và vui vẻ. Jiyeon à, Seung Ho là một người tốt…hãy lấy cậu ấy rồi sinh cho cậu ấy vài đứa con và sống một cuộc sống bình thường như bao người khác có đc k cháu?”
“Ông nội….” – Jiyeon nghẹn ngào, nước mắt lấn áp cả lời muốn nói khiến cô k thể nói gì trong lúc này…
“Jiyeon, ta k ghét bỏ Ham quản gia. Cô ấy là một người có tài nhưng cô ấy và cháu thì k thể…Ham quản gia k thể cho cháu một danh phận rõ ràng mà cuộc sống này cần phải có danh phận mới tồn tại đc Jiyeon à.”
“Nhưng ông ơi, cháu làm sao có thể sống hạnh phúc khi lấy người cháu k yêu. Làm sao có thể vui vẻ khi cháu k thể ở bên người yêu cháu…”
“Jiyeon, nghe ta nói. Tâm nguyện cúi cùng của ta là thấy cháu nên người, thành tài. Nếu bây giờ chưa thể kết hôn thì hãy cùng vs luật sự Yoo đi sang Mỹ tu nghiệp.”
Jiyeon lắc đầu, mắt đỏ hoe k ngừng khóc. Chủ tịch Park thấy vậy tiếp tục ra sức thuyết phục cô…
“Ta sẽ chết mà k nhắm mắt nếu cháu k làm theo ý nguyện của ta.”
“Ông…đừng nói vậy, ông sẽ sống vs cháu thật lâu, thật lâu mà. Cháu chỉ còn ông là người thân, đừng bỏ cháu ở lại…”
“Nếu vậy cháu hãy nghe lời ta, hãy qua Mỹ cùng luật sư Yoo.”
-------
Eunjung nhận đc điện thoại từ Dì Kim báo tin chủ tịch đang nằm viện, cô lập tức cấp tốc chạy vào xem tình hình nhưng khi đến cửa phòng bệnh của chủ tịch cô bất ngờ thấy Jiyeon đang đứng một mình trầm ngâm trước cửa…
“Yeonie…”
Eunjung bước đến gọi cô gái nhỏ, thấy Eunjung nét mặt Jiyeon tươi tỉnh hẳn lên…
“Jung…”
“Sao em lại đứng đây? Có phải em sợ lắm k?” – Eunjung ôn nhu ôm em vào lòng, cơ hồ muốn em nghĩ rằng đã có Jung bên cạnh, em đừng sợ. Jung sẽ cùng em vượt qua thời gian này…
“Em k sợ nữa, giờ có Jung đến bên em rồi em chẳng sợ gì cả.” – Jiyeon cười ngây ngốc…
Eunjung đưa tay lướt nhẹ lên đôi mắt sưng húp của em, cô biết em đã khóc rất nhiều khi nghe tin chủ tịch bất tỉnh, nhưng cô nào biết việc em khóc là vì chuyện tình cảm của cả hai đang sắp đến hồi kết thúc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LongFic] Take Care Of The Young Lady (Eunyeon/Jijung)
FanfictionCâu chuyện xoay quanh cô gái trẻ Park Jiyeon có cuộc sống giàu sang nhưng thiếu tình thương vì mồ côi bố mẹ. Cô lớn lên trong sự chăm sóc của ông nội và trở thành người thừa kế duy nhất của tập đoàn giàu có Park gia. Do được ông nội nuông chiều nên...