Rời khỏi phủ công chúa, là để đi tìm Vu Văn.
Ngày đó gặp Vu Văn, Sở Ngọc hỏi thăm về người tên là Thương Hải, nhờ Vu Văn tìm và tiến cử nàng với hắn.
Một ngày trước khi về thành Kiến Khang, nàng và Vu Văn chia tay, hẹn ba ngày sau sẽ gặp lại để cùng đến gặp Thương Hải.
Sở Ngọc vẫn giữ tín vật của Dung Chỉ bên người. Nàng quyết định không đưa tín vật ra cho Vu Văn biết, nhưng vẫn tìm cách gặp Thương Hải, như vậy cũng không tính là làm trái điều Dung Chỉ dặn dò.
Trước khi đi, Sở Ngọc giao nội phủ cho Hoàn Viễn quản lý, cũng để lại một phong thư nhờ hắn chuyển cho Lưu Tử Nghiệp.
Bức thư bày tỏ mong muốn Lưu Tử Nghiệp sai người tìm tung tích toán cướp và Dung Chỉ, nhưng không phải là quân đội. Bởi vì quân đội với quy mô lớn sẽ đánh động bọn cướp, mà Tôn Lập có thể cho rằng quân đội do Dung Chỉ đưa tới, sẽ gây bất lợi cho Dung Chỉ.
"Người phân theo nhóm, vật họp theo loài". Không biết vị có tên Thương Hải kia là người thế nào, nhưng có thể được Dung Chỉ trịnh trọng phó thác thì chắc hẳn không phải là người tầm thường.
Trừ lần đó ra, Sở Ngọc chưa từng có biểu lộ với bất kỳ người nào về vấn đề này.
Lưu Tang đã đứng đợi sẵn sàng bên cạnh xe ngựa trước cổng phủ. Cậu bé giắt đoản kiếm bên hông, trên lưng còn đeo cung và một túi tên, với dáng vẻ lên đường đánh giặc.
Mà bên cạnh Lưu Tang còn một người nằm ngoài dự kiến, da ngăm đen, cơ bắp rắn chắc khỏe mạnh, tay cầm một cây thương sắt khá dài.
Dưới trời sao lấp lánh, bên cạnh xe ngựa sang trọng, tổ hợp này nhìn thế nào cũng kỳ quặc!
Sở Ngọc nhìn hai người cảm thấy thật bất lực, méo mặt một lúc rồi mới cố nén cười cất tiếng: "Các ngươi đang làm gì vậy? Không phải ta chuẩn bị đi đánh nhau!"
Lưu Tang bặm môi, khuôn mặt non nớt thể hiện vẻ nghiêm trang: "Chúng ta muốn bảo vệ công chúa, không để công chúa lại gặp nguy hiểm, đúng không, Tiểu Hắc?" Nói xong, cậu vỗ vai A Man – lúc này cũng phối hợp gật đầu một cách nghiêm túc.
Sở Ngọc rốt cuộc phì cười gật đầu, bước tới: "Tất cả lên xe đi!" Cũng may xe ngựa đủ rộng, nếu không lại phải thêm một chiếc xe khác.
Nàng vừa mới trở về, lại chỉ mang theo vài người gọn nhẹ đi suốt đêm, nếu Lưu Tử Nghiệp biết được chắc chắn sẽ không cho phép. Đến lúc đó, hoặc là hắn giữ chặt nàng ở nhà, hoặc là phái quân đội đi theo bảo vệ rầm rộ, e rằng sẽ chậm trễ hỏng việc.
Vì vậy Sở Ngọc quyết định "tiền trảm hậu tấu", có thể Lưu Tử Nghiệp sẽ tức giận, nhưng đợi lúc trở về nàng nói ngọt với hắn vài câu thì chắc là "sau cơn mưa trời lại sáng".
Trong khoang xe có bốn người: Hoa Thác, A Man, Lưu Tang và Sở Ngọc. Như thường lệ, Việt Tiệp Phi đảm nhận việc phu xe, thêm một hộ vệ thạo đường ngồi phía trước. Trời đêm lấp lánh sao nhưng không có trăng. Thừa dịp tối trời, xe ngựa ra khỏi thành.
***
Ngày tiếp theo.
Lưu Tử Nghiệp nắm chặt phong thư mà Hoàn Viễn vừa đưa lên, chỉ muốn vò nát. Nhưng nghĩ lại, hắn chậm rãi mở ra, ngón tay vuốt những nếp nhăn xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
Phượng tù hoàng (Quyển 4+5+6)
Fiksi SejarahTác giả:Thiên Y Hữu Phong Thể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Đấu trí, Nữ cường, Ngược nam, HE Số chap: 292 chap + 4 ngoại truyện Trạng thái:Full