Trong lòng Joohyun hiện giờ đang vô cùng khó chịu từ lúc mọi hành động của Seulgi và Yerim thu vào tầm nhìn của cô vậy mà Park Bogum lại nói những điều không đâu bên tai cô nên hiện tại cô cảm thấy rất bực mình nên rời khỏi đó vậy mà người kia lại không biết thân biết phận tiếp tục theo sao cô luyên thuyên về 2 người kia.
"2 người họ đẹp đôi em nhỉ."
"Thật ghen tị với họ."
"Theo anh thấy tình cảm của họ rất tốt."
"Seulgi-ssi có vẻ rất thích Yerim-ssi."
Những lời nói hiện giờ của Bogum càng nói càng làm Joohyun càng thêm bực mình.
"Gì chứ? 2 người đó yêu nhau bao giờ. Seulgi chưa hề nói chuyện đó với mình mà. Gì mà đẹp đôi chứ. Chẳng đẹp gì cả. Mọi người vẫn hay nói mình với Seulgi đẹp đôi mà. Mình với Seulgi đẹp đôi hơn chứ..... Khoang đã...mình đang nghĩ gì vậy chứ......"
"Joohyun, Joohyun..." thấy người bên cạnh không nói gì Bogum lớn tiếng gọi Joohyun làm cô giật mình thoát khỏi suy nghĩ của bản thân.
"Anh gọi em." Thấy Joohyun dạo này có vẻ khó chịu khi nhìn thấy mình làm Bogum có chút buồn bã.
"Dạo này anh thấy em có vẻ rất khác không còn như trước nữa."
"Anh nói vậy có ý gì." Joohyun khó hiểu nhìn người đối diện
"Anh thấy dạo này em có vẻ luôn tránh mặt anh."
"Em xin lỗi, dạo này em rất bối rối và hoang mang về tình cảm của mình."
"Em nhận ra mình không còn yêu anh nữa à." Bogum nhìn vẻ mặt khó xử của Joohyun mà cảm thấy đau lòng.
"Em xin lỗi." Joohyun cúi đầu không dám nhìn vào ánh mắt tổn thương kia. Cô đang cảm thấy vô cùng có lỗi với tình cảm mà anh dành cho cô.
"Không sao cả. Em không cần phải xin lỗi anh. Tình cảm thì không thể miễn cưỡng được. Khi nào có mệt mỏi thì về với anh. Anh vẫn ở đây đợi em." Bogum đè nén đau thương mạnh mẽ nói ra hết những lời trong lòng mình.
"Cảm ơn anh. Chúng ta vẫn là bạn đúng chứ." Joohyun ngước lên nhìn người con trai trước mặt thấy anh mỉm cười gật đầu làm cô cảm thấy bớt đi phần nào cảm giác tội lỗi.
"Em về lớp đi chuông reo rồi." Joohyun chào anh rồi bước về lớp bỏ lại người con trai kia lẳng lặng vẫn đứng ở đó nhìn theo bóng lưng của cô.
Thật ra ngay từ lúc đầu anh đã nhận ra trái tim của Joohyun không ở chỗ của mình mà đặt ở đâu đó trong 4 người kia nhưng anh không biết người đó là ai. Dù biết vậy anh vẫn muốn ích kỷ mà giành lấy và giữ cô cho riêng mình, anh muốn dùng thời gian và tấm lòng của mình để Joohyun không nhận ra tình cảm của mình với người kia và trao trái tim cô cho anh nhưng cuối cùng cô cũng nhận ra. Xem ra ngay từ đầu anh đã sai rồi. Dù anh có làm gì đi nữa Joohyun vẫn không thể trái tim mình cho anh.
.
.
.
.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hồi Ức [SEULRENE] [AllRedVelvet]
FanfictionNếu như thích một người. Chẳng phải tình cảm của người ấy lại càng quan trọng với mình hơn sao.