Còn 1 tuần nữa là đến sinh nhật của Seulgi. Đây cũng là khoảng thời gian khiến Joohyun trở nên đau đầu nhất. Trước đây khi cả hai chưa đến với nhau thì tặng gì mà chả được, cứ hỏi thẳng Seulgi thích cái gì thì mua tặng. Còn bây giờ thì.....
"Joohyun à, cậu suy nghĩ gì mà thất thần vậy hả?"
"Ah Seungwan đó hả"
"Con Gấu của cậu đâu mà cậu ngồi đây một mình vậy?"
"Seulgi hôm nay có tiết rồi"
"Vì thiếu hơi con Gấu đó mà cậu thất thần nảy giờ đó hả?" Seungwan mỉm cười trêu chọc Joohyun vì lúc nảy thấy nét mặt khổ não của Joohyun.
"Không phải như vậy mà"
"Còn trối nữa" thấy Seungwan che miệng cười cười làm cho Joohyun thêm xấu hổ, chẳng lẽ từ trước đến giờ cô si mê Seulgi lại lộ liễu đến như vậy sao.
"Thực ra là, sắp tới sinh nhật của Seulgi, mình không biết nên tặng gì cho cậu ấy nữa"
"Thì ra là như vậy à. Thì cứ như mọi năm cậu hay làm đó"
"Không được, trước đây thì không sao, nhưng bây giờ chúng mình đã là người yêu của nhau rồi. Mình phải tặng cậu ấy một món quà thật ý nghĩa"
"Thật là yêu đương chi khổ vậy không biết nữa à" Seungwan ngồi xuống bên cạnh Joohyun vừa nói vừa lắc đầu. Nhưng cô đâu hay biết vừa lúc câu nói đó vừa thốt ra thì ai đó xuất hiện vừa kịp nghe hết tiếng lòng của Seungwan.
"Seungwan à......."lời nói chưa kịp cất lên thì giọng nói ngọt ngào của ai đó đã vang lên
"Yêu đương khổ vậy thì đừng yêu nữa Seungwan nhỉ!!!" giọng nói khẽ rít qua làm sống lưng Seungwan ớn lạnh, luồng sát khí đang hừng hực tỏa ra phía sau lưng Seungwan. Joohyun ngồi đối diện cũng cảm thấy ớn lạnh không kém. Saeron chầm chậm tiến đến ngồi xuống bên cạnh Seungwan, theo sao đó Yerim và Sooyoung cũng lần lượt ngồi xuống.
"Sao có thể không yêu được, người yêu của Wanie đáng yêu vậy mà" Seungwan cười cười nhịn nọt người bên cạnh làm Joohyun lắc đầu chào thua. Thiết nghĩ nếu Son Seungwan có thêm cái đuôi ắt hẳn chắc cậu ấy cũng sẽ vẫy nó liên tục thôi.
"Chị thật không có tiền đồ chút nào cả" Sooyoung tặng cho Seungwan cái nhìn khinh bỉ
"Em cũng có khác gì chị đâu mà nói" Seungwan không chịu thua lên tiếng phản bác.
"Hai người lớn rồi mà suốt ngày cãi nhau chí chóe như hai đứa con nít" Yerim chừng mắt lên tiếng làm hai người kia xìu xuống ngoan ngoãn.
"Hai người đang nói chuyện gì vậy"
"Thì tuần sau là sinh nhật Seulgi nên Joohyun đang đau đầu về món quà để dành tặng cho con gấu kia"
"Vậy hả, vậy chị nghĩ ra nên tặng chị ấy gì chưa?"
"Chị không biết nữa"
"Em nghĩ chị nên tặng món quà thật sự có ý nghĩa đối với chị ấy là được rồi, món quà đó có thể không có giá trị lớn nhưng chỉ cần có ý nghĩa là được rồi" Saeron im lặng nãy giờ cũng đã chịu lên tiếng. Joohyun nghe xong thì suy nghĩ miên man. Tâm hồn Joohyun cả buổi hôm ấy như lạc vào thế giới riêng của bản thân.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hồi Ức [SEULRENE] [AllRedVelvet]
FanfictionNếu như thích một người. Chẳng phải tình cảm của người ấy lại càng quan trọng với mình hơn sao.