"Ngài, ngài, ngài dám để cho hắn tới trường học? ngài không phải già rồi nên bị lẫn chứ???!!!", Abigail như phát điên, vỗ mạnh xuống cái bàn trước mặt Dumberdore, "Khó có được cơ hội một mình hắn tiến vào Hogwarts, vậy mà ngài cũng không phát uy một chút, không sợ các học sinh bảo bối của ngài gặp chuyện không may sao?".
Một chân của cô vẫn còn hơi hơi đau, đó là vì cô vừa mới đá tung cánh cửa, cô vốn cho rằng bản thân sẽ không bao giờ thô lỗ như vậy nữa. Nhưng khi cô từ mật đạo tới đây, khi vừa mới vọt vào phòng hiệu trưởng liền thấy hắn đang nhàn nhã ăn kẹo uống trà, vừa thấy hắn như vậy cô liền phát hỏa.
Nếu hiện tại đánh Dumberdore có thể tăng cơ hội cứu mạng trong tương lai thì nhất định cô sẽ xông đến bóp cổ hắn.
Lão già này có phải học ở trường cảnh sát HongKong không? Khi không có việc gì thì lắc lư xung quanh người khác, đến khi có việc thì luôn là người đến sau cùng. Voldermort nói chuyện với giáo sư Horace từ lúc trưa, mà mãi đến buổi tối hắn mới xuất hiện. Abigail lòng nóng như lửa đốt, mới mạo hiểm nửa đêm chạy đến đây, dùng hết tất cả những con đường nhỏ mà Dumberdore đã nói cho cô biết để tới phòng làm việc của hắn.
Dumberdore cười tủm tỉm bưng đĩa đồ ngọt, để trước mặt Abigail: "Trò không ăn một chút sao?... A, ta đang ăn là bữa duy nhất từ sáng đến giờ đó. Từ sáng tới giờ ta luôn phải nói chuyện phiếm với đám Tử Thần Thực Tử của Tom"
Hôm nay ở quán đầu heo ở Hogsmeade xảy ra chuyện dị thường, cảnh tượng có chút kỳ lạ, bên trong quán lại ngồi đầy những Tử Thần Thực Tử mặc áo choàng đen, cho nên Dumberdore liền gấp rút tìm mấy người của Hội Phượng Hoàng tới.
Hai đội nhân mã đem quán rượu phân thành hai nửa, mỗi nhóm ngồi một bên, đáng thương nhất chính là tiểu nhị và ông chủ cứ phải nơm nớp lo sợ mỗi lần đưa bia và đồ ăn lên.
Toàn bộ quán rượu lặng ngắt như tờ, chỉ có âm thanh uống rượu, liên tục như vậy cho đến giữa trưa.
Nhìn rất giống xã hội đen HongKong cùng cảnh sát mặc thường phục giằng co, không cẩn thận sẽ tạo thành một trận đánh với quy mô lớn.
Bọn họ ngồi như vậy cho đến giữa trưa, sau đó Lestrange bước vào ra ám hiệu, đám Tử Thần Thực Tử như thủy triều rút lui rất có trật tự, làm cho mọi người sợ bóng sợ gió một hồi.
Nhưng Dumberdore vẫn phải ở lại an ủi và cảm ơn những người phe hắn, còn phải phát biểu vài câu về cái thế giới phủ thủy hỗn loạn này, cho nên đến bây giờ hắn mới trở về.
"Ta phát hiện trong nhóm Tử Thần Thực Tử có rất nhiều học sinh cũ của ta năm đó, thậm chí là con của bọn họ... cho nên liền cùng bọn họ hàn huyên tán gẫu, thật sự là hoài niệm nha", giọng nói Dumberdore rất thảnh thơi.
"Hoài niệm cái con khỉ, lão đại của bọn hắn cũng là học trò cũ của ngài, sao ngài không đi tìm hắn nói chuyện?", đỉnh đầu Abigail gần như sắp bốc khói.
"ha ha, lần sau nếu có cơ hội nói chuyện với hắn cũng tốt lắm", Dumberdore bỏ một miếng bánh lên miệng, "Đúng rồi, Tom tới trường để tìm trò sao?"
YOU ARE READING
đồng thoại abigail green
FanfictionNGuồn: https://khaaimieumieu.wordpress.com/2015/03/22/van-an-dong-thoai-abigail-green/