CHAP 1

1.5K 32 0
                                    

Cách đây mấy năm...

Lúc đó cô không ai khác chính là Park Jiyeon bắt đầu học trung cấp năm đầu ở tỉnh Seongnam. Mất hết thời gian 2 năm ăn chơi đàn đúm khi học đại học ở Seoul, suốt ngày chỉ biết gái gú, nhậu nhẹt và game. Cả năm học cô đến trường chắc được vài buổi, cuối cùng bị trường đuổi học. Ông bà Park nản quá, lôi đầu cô về quê bắt học trung cấp gần nhà cho dễ bề quản lý

Cô thì vốn thông minh nhưng có điều hơi ăn chơi nên việc học không tốt cho mấy, gia cảnh tàm tạm, ông bà Park cũng quen biết khá rộng nên không lo thất nghiệp sau này. Nói chung, cô lúc đó vẫn còn rất ham vui, sống không lo nghĩ hay vướng bận điều gì cả, ngày học đêm chơi, có hôm ngày chơi đêm cũng chơi luôn (chơi gì thì chắc các thiếm cũng hiểu )

Cuộc sống cứ vậy trôi qua, không có gì đáng nói nếu chị ấy không xuất hiện...

Hôm đó, Cô đi học về thì thấy ông bà Park đang dọn dẹp phòng chị 2 (nhà cô có 2 chị em, cô là út. Chị hai thì đã có gia đình dọn ra ở riêng rồi, nên phòng chị 2 ở đến giờ vẫn bỏ trống, đồ đạc vứt lung tung trong ấy. Có thể nghĩ cái nhà kho thế nào thì căn phòng này ở nhà cô có tác dụng như thế ấy.

Thấy tự dưng sao hôm nay ông bà Park lại dọn dẹp căn phòng này, cô hơi ngạc nhiên nên hỏi. Thì bà Park bảo là hôm nay có chị min ở dưới quê lên nhà cô ở luôn. Vâng Chị Hyomin chính là con gái của dì Hai Park và tên đầy đủ là Park Hyomin, năm nay 27 tuổi, nghĩa là lớn hơn cô 5 tuổi. Dì Hai Park là bà con xa, chứ không phải chị ruột của mẹ cô. Nói ra thì hơi rắc rối, mẹ cô và dì Hai là chị em họ (bà ngoại cô thứ 4, mẹ của dì Hai thứ 3).

Hồi nhỏ mỗi khi nghỉ hè hay đến dịp lễ tết cô hay về quê chơi, nhiều kỷ niệm lắm. Nhưng sau này, từ khi lớn lên rồi biết đua đòi từ giữa khoảng cấp 2, thì cô không về dưới cùng ba mẹ nữa. Chị Hyomin trong ấn tượng của cô là một con bé đen nhẻm, mặt mũi lem luốc nhưng rất lanh, trưa trưa vẫn hay rủ cô trốn ngủ trưa đi sang mấy nhà hàng xóm ăn trộm xoài, điều về chấm muối ớt ăn .

Lúc ấy còn nhỏ nhưng chị rất thương cô, khi bị dì Hai phạt đòn vì tội trốn ngủ trưa chị luôn bao che cho cô, lúc nào cũng nhận tội là tại chị xúi bậy cô, nhờ vậy mà lần nào cô cũng tránh được đòn roi. (Đừng nói nhỏ xíu biết gì đâu, toàn đưa Đao nhận tội thay, hơi hèn nhe Dơn ca )

Giờ nghe mẹ nói chị Hyomin lên đây ở luôn, tự dưng bao nhiêu ký ức ùa về, nhìn cái thẹo to tướng do bị chó cắn ở chân khi đi trộm xoài mà thấy lòng nao nao. Rất lâu rồi cô không gặp chị, không biết bây giờ chị thế nào rồi, có còn đen thui như hồi xưa không...

- Chừng nào chị Hyomin lên vậy mẹ?
- Chiều nay dì Hai với Min lên. Đứng không đó làm gì? Lại phụ mẹ dọn dẹp cho lẹ coi.

Cô chạy lại lúi húi phụ mẹ quét dọn, miệng không ngớt hỏi tiếp:

- Mà sao chị Hyomin không ở dưới quê, lên đây chi vậy mẹ?

Bà Park chép miệng:

- Thì ba con xin việc giùm cho con Min, chứ để con gái mà cứ đi làm ở mấy cái xí nghiệp dưới đó, lương ba cọc ba đồng, tăng ca suốt ngày không có thời gian nghỉ ngơi, thấy tội quá!

EM SAI RỒI,CHỊ CÓ THỂ ...KHÔNG ???Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ