CHAP 53

172 10 8
                                    

– Có gì đâu. Hứa bữa nào dẫn Jiyeon đi ăn bánh bèo!
Jiyeon giật thót người, nhưng cố tỏ ra thản nhiên. Cũng may lúc này cô và chị Hyomin chỉ ngồi cạnh nhau, ngoài ra không có đụng chạm gì cả.

– Ji-eun làm xong rồi hả? Lại đây ngồi chơi đi!
Hyomin cũng cười tươi.

– Chưa xong, mà nhức đầu quá, ra đây hóng mát một chút cho thoải mái đầu óc!
Ji-eun đáp, rồi bước ra ngoài ban công, tựa sát vào hàng rào lan can hứng nước mưa.

– Mưa to lắm, Ji-eun vô đây ngồi nè! Đứng đó ướt hết cho coi.
Hyomin kêu Ji-eun.

– Không có gì đâu. Em đang muốn tắm mưa cho tỉnh người ra..
Ji-eun cười khẽ, hai tay vốc nước mưa hất lên mặt.

Đang lãng mạn, tình tứ với chị, tự dưng Ji-eun xuất hiện làm cô mất trớn, có ẻm ở đây còn nói được gì nữa. Jiyeon và Hyomin ngồi im lặng nhìn ra màn mưa dày đặc đen kịt, sấm chớp đì đùng, nhưng Jiyeon lại thích ngắm thiên nhiên dữ tợn thế này…

Dù không muốn nhìn, nhưng do Ji-eun đứng hơi chếch trước mặt Jiyeon, vô tình mọi cử chỉ của Ji-eun đều lọt hết vào mắt.

Jiyeon có thể thấy được trọn một bên mặt Ji-eun theo hướng nhìn nghiêng. Lúc này mặt Ji-eun đã ướt đẫm nước mưa, tóc cũng bết lại. Nhìn Ji-eun rất buồn, ánh mắt thẫn thờ dõi về nơi xa xăm vô định nào đó… tay Ji-eun vẫn nghịch nước, chẳng màng chùi đi những hạt mưa ào ào rớt xuống mặt..

– Nhỏ này, bữa nay làm sao vậy?
Jiyeon khều Hyomin, nói thật nhỏ.

– Không biết nữa. Hồi chiều thấy bé Ji-eun nói chuyện điện thoại với ai lâu lắm..
Hyomin rụt cổ.

– Chắc thất tình rồi mát dây!
Jiyeon cười ruồi.

– Đừng nói vậy. Bé Ji-eun nghe được buồn đó!
Hyomin nhăn mặt.

Cho đến tận bây giờ, Jiyeon vẫn chẳng hề có chút tình cảm nào với Ji-eun cả. Tự xét lòng mình Jiyeon thấy thế. Nhưng cảm xúc của một đứa công như cô khi thấy cô gái đẹp quyến rũ xuất hiện trước mắt thì luôn xuất hiện mỗi khi chạm mặt Ji-eun. Jiyeon không có gì xấu hổ khi phải thừa nhận điều này cả. Cô cũng là người phàm mắt thịt thôi, đâu phải Đường Tăng để có thể vô nhiễm với virut gái đẹp?!

Nhưng Jiyeon xác định Ji-eun chỉ để ngắm thôi, sẽ không bao giờ cô chạm vào ẻm. Dù cho sau này, cái chuyện động trời và vô cùng khó tin là ẻm thích cô có không may xảy ra, mình vẫn sẽ chung thủy với chị. Không ai có thể chia rẽ tình cảm của cô và chị, nhất định là thế! Và cô cũng tin con gái kiêu kỳ cá tính như ẻm sẽ không bao giờ có thể thích một đứa như cô.

Thế nên gái đẹp trước mắt thì cứ chiêm ngưỡng thôi, không lại bị ông trời trừng phạt cái tội phí của giời.

Mưa tạt ướt hết đầu tóc Ji-eun, áo Ji-eun cũng ướt nhẹp, dính sát vào cơ thể. Những đường cong gợi cảm lấp ló ẩn hiện càng thêm mê hoặc dưới làn nước li ti, thỉnh thoảng Ji-eun vươn người vốc nước mưa, vùng đồi núi chập chùng lại nhấp nhô lên xuống khiến tim Jiyeon muốn ngừng đập. Người Jiyeon chợt nóng ran. Chịu hết nổi, Jiyeon liếc sang nơi khác, không dám dòm ngó gì tới cái “báu vật hại người” trước mặt nữa.

EM SAI RỒI,CHỊ CÓ THỂ ...KHÔNG ???Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ