29.

183 43 3
                                    

Hyerin cảm nhận rõ nhịp tim đang đập dồn nơi lồng ngực mình cho đến rất lâu sau khi bản tin giữa ngày kết thúc. Suy nghĩ duy nhất trong cô lúc này chỉ có Ahn Heeyeon và hi vọng chiếc xe vỡ nát kia không phải của chị ta.

Cô bỏ dở bữa trưa, vội vã lao về phía cửa trong khi vẫn đang cố bắt liên lạc với người kia. Và Hyerin nhìn thấy Ahn LE, chị ta cũng đang đi đến chỗ cô và tỏ ra ngạc nhiên.

"Hyerin?"

Như vớ được phao cứu sinh sau nhiều ngày trôi dạt trên biển, cô liền chạy đến, nắm lấy tay cảnh sát Ahn và nói trong tiếng thở dồn:

"Chị đưa tôi đến đó nhanh lên, làm ơn!"

"Đến đâu cơ?"

"Hiện trường vụ tai nạn liên hoàn đó. Xe của bác sĩ cũng màu đen và chị ta thì biến mất suốt mấy giờ liền rồi, không thể..."

"Nhưng..."

"Cô đang làm cái gì vậy?"

Một giọng nói quen thuộc nhẹ nhàng cất lên, chị ta hỏi rất ngắn gọn, cũng không dùng kính ngữ. Ahn Heeyeon đứng ở đó với hai bàn tay trống trơn ấn vào túi quần âu, bàn chân nhịp nhịp dưới đất và khẽ nhếch môi. Dáng vẻ sốt sắng vừa rồi của cô chị ta đều đã nhìn thấy hết.

"Không sao phải không? Bác sĩ không có gì phải không?"

"Hả?"

"Người tử vong của vụ tai nạn là nam giới, Hyerin." - LE bấy giờ mới lên tiếng nhắc nhở.

"Này, Seo Hyerin, cô nghĩ tôi là nạn nhân trong vụ tai nạn đó à?"

"Chiếc xe bị cháy màu đen giống xe chị cơ mà, hơn nữa còn tìm được thẻ ngành của bác sĩ nên tôi..."

"Vớ vẩn! Ở Hàn Quốc này chỉ mình xe của tôi màu đen thôi à?" - Heeyeon bất ngờ hạ thấp giọng đến mức LE ở đấy gần như không nghe được. "Cô lo cho tôi sao?"

"Tôi chỉ sợ phải khám nghiệm cho chị thôi."

***

Heeyeon ngồi trên bàn làm việc, gần như bới tung chỗ hồ sơ về vụ án. Âm thanh sột soạt của tờ giấy là thứ duy nhất có thể nghe giữa căn phòng yên tĩnh không một tiếng ruồi muỗi khuấy động này, cho đến khi có tiếng mở cửa và Hyerin cùng Ahn LE tiến vào.

"Có chuyện gì?"

"Tôi đến đây là để báo cho cậu một chuyện, đã xác minh được danh tính của người duy nhất còn sống đó."

Heeyeon dừng ngay việc đang làm dở, đứng dậy.

"Kim Dongwoo, 26 tuổi. Những người bạn của anh ta bảo anh ta đã xuất ngoại từ nửa tháng trước, nhưng họ không biết cụ thể là đến đâu. Tôi vừa cho người xác minh dữ liệu hành khách của các chuyến bay sang Nhật Bản, Trung Quốc, Mỹ, Canada và cả Anh trong mười lăm ngày gần đây, nhưng đều không có ghi nhận nào cho thấy Kim Dongwoo từng đến những nơi này."

Hyerin đứng ở góc phòng, từ lúc vào đến giờ chưa nói một câu nào. Cô bắt đầu ngẫm nghĩ, những đất nước mà người Hàn Quốc bay đến nhiều nhất trong năm đều đã được tìm kiếm, còn nếu anh ta lặn lội đến Châu Phi thì lại là một chuyện khác. Một trận im lặng bao trùm cả căn phòng, họ chỉ có thể nghe được tiếng tặc lưỡi của Ahn LE thỉnh thoảng vang lên và tiếng thở dài ảo não của Ahn Heeyeon - người đang vân vê chiếc lá vàng khô đến quắp cả lại từ chậu cây bên bệ cửa. Một dòng suy nghĩ chợt sáng lên, Hyerin liền lập tức lên tiếng.

|HaLyn| Dấu vếtWhere stories live. Discover now