chương 29 " Tư Huyền "

419 16 0
                                    


Tiểu Vũ vừa nghe mỹ nam nói lời này, trong lòng liền thấy khó chịu. 

Nàng thật lòng thấy Tư Tư đáng thương, mới nhiều chuyện quan tâm một chút. 

Mỹ nam này, không hổ là yêu nghiệt, lời nói này không phải của người.

Tư Huyền ngược lại đối với Tiểu Vũ rất có thiện cảm, hướng Dĩ Hàn lắc đầu, mỉm cười nói: 

"Sẽ không, ta có thể cảm nhận được, vị cô nương này thật tâm muốn giúp ta. 

Bằng không nàng mới vừa rồi sẽ không ra mặt ngăn cản bọn họ mang ta đi."

Tiểu Vũ gật đầu thật mạnh, đúng đúng, nàng là người tốt. 

Là người cực kỳ tốt. 

Còn thiếu điều trên mặt không có khắc lên hai chữ người tốt thôi. 

Chờ có thời gian sẽ thỉnh cầu Lưu Quang Lão Đại làm cái thẻ người tốt giắt trước ngực, như vậy về sau vào nam ra bắc, cũng thuận tiện hơn nhiều. 

Dĩ Hàn bộ mặt không tin nhìn Tiểu Vũ, ánh mắt có chút đề phòng. 

Nàng mới vừa rồi trong nháy mắt có thể tránh được công kích của cây ma, nha đầu này hình như biết pháp thuật. 

Bất quá nàng tốt nhất đừng để hắn nhìn thấy âm mưu gì, cho dù là người phương nào, chỉ cần động vào một sợi tóc của Tư Huyền, hắn sẽ cho bọn họ phải trả cái giá đắt .

Thấy Tiểu Vũ mong đợi nhìn nàng, Tư Huyền buông tiếng thở dài, mở miệng nói : 

"Tên của ta gọi là Tư Huyền, vốn là con gái Miêu Cương, ta sinh ra đã là cô nhi, được sư phụ nuôi lớn từ nhỏ, dạy cho ta cổ độc thuật. 

Sau khi lớn lên, liền theo sư phụ bôn ba khắp nơi, nghiên cứu các loại độc thuật cùng cổ trùng. 

Có một lần, sư phụ lệnh cho ta đi Nguyệt quốc thi hành nhiệm vụ, mục tiêu là một gã gọi là Quân Thập. 

Nghe nói hắn hành nghề dụng độc, không muốn cùng sư phụ ta hợp tác, sư phụ liền sai ta đi giết hắn." 

Tư Huyền nói đến đây, hơi hơi nhíu đôi lông mày, tựa hồ nhớ lại đoạn kí ức này mang lại cho nàng sự thống khổ. 

Nàng đứng lên, đi tới bờ ao, đưa lưng về phía Tiểu Vũ và Dĩ Hàn. 

"Hắn là người ngu ngốc, rõ ràng cái gì cũng biết, lại giả vờ như không biết. 

Mặc ta ở bên cạnh hắn, cam tâm tình nguyện uống ly rượu độc ta đưa. 

Ta khi đó vẫn còn bối rối chưa hiểu rõ tình cảm của mình, chỉ thấy khóe miệng hắn tràn ra máu tươi, té ở trước mặt của ta. 

Trái tim của ta, liền giống như bị cổ trùng hung hăng cắn vô cùng đau đớn. 

Hắn nói, nếu như đây chính là ý nguyện của ta, hắn sẽ thành toàn cho ta. 

Hắn nói, Tư Huyền, không cần lộ ra vẻ mặt không đành lòng ấy, bởi làm như vậy sẽ khiến hắn nghĩ là ta yêu mến hắn."

[ HOÀN P1 ] Diêm Vương Phúc Hắc - Vương Phi Gây RốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ