chương 11

2.6K 245 11
                                    

Hôm sau khi Tô Tạ khó khăn lắm mới mở hai mí mắt nặng trịch lên, điện thoại di động để bên gối nhắc nhở hắn bây giờ đã là mười hai giờ trưa…

Nhưng ngay lập tức, hắn lại nhắm mắt.

… Mau ngồi dậy, hỡi Tô Tạ không muốn làm con sâu lười kia!

Tô Tạ híp mắt, trong lòng kịch liệt đấu tranh.

… Cho dù hôm nay là cuối tuần… Cũng không thể lãng phí mà ngủ cả ngày như vậy!

Lãng phí thời gian chính là lãng phí sinh mạng! Lãng phí sinh mạng chính là mưu sát! Mưu sát chính là phạm tội!

Cứ thế lặp đi lặp lại, Tô Tạ rốt cuộc hạ quyết tâm, gian nan mở mắt, gian nan rời giường.

… Cho dù tối qua tập kịch cùng Quân Ý Như Đao trên YY… cũng không đến nỗi hưng phấn tới mức nửa đêm cũng chưa chịu ngủ như vậy chứ!

Tô Tạ một bên mặc quần áo, một bên thầm lặng phỉ nhổ mình.

Ai ai… nhưng mà thật sự hết cách a…

Vừa nhớ tới hết thảy mọi chuyện đêm qua, Tô Tạ liền cảm thấy trong ngực có hơi trướng trướng, mềm mại đến không thể tưởng tượng.

Có điểm hưng phấn, có điểm hoài niệm.

Cho nên, mất ngủ… là không thể tránh khỏi.

Tô Tạ đánh răng rửa mặt xong xuôi, nghĩ xem bây giờ nên ăn gì để lấp đầy cái dạ dày trống rỗng của hắn.

Ai ai… thật ra gộp bữa sáng với bữa trưa lại ăn chung, còn có thể tiết kiệm được một phần tiền cơm a… Tô Tạ tự an ủi.

Lúc này mọi người trong phòng đều đã ra ngoài, chỉ còn mỗi mình Tô Tạ.

Hắn nhìn nhìn đống mỳ gói Khang Sư Muội vị dưa leo chất đầy một góc, cuối cùng thu ánh mắt về.

Đã là cuối tuần rồi, nên cải thiện thực đơn một tí… Vì vậy, Tô Tạ quyết định đến căn tin.

Khuôn viên trường đại học cuối tuần không ồn ào náo nhiệt như ngày thường, đại đa số sinh viên đều đi làm thêm, hoặc là hẹn hò yêu đương tình tứ… Đây mới gọi là thanh xuân a…

Tô Tạ cảm khái đi vào căn tin, nơi này bình thường luôn có cả biển người chen chúc, nhưng hiện tại chỉ thưa thớt vài người ngồi theo từng góc.

Tô Tạ gọi một phần sườn xào tương, liền bưng khai đi tới chỗ bên cửa sổ.

Chưa ăn được mấy thìa, Tô Tạ chợt nghe thấy có người đang gọi hắn.

“Học trưởng ~ “

… Có thể gọi hắn như thế, chỉ có một người.

Tô Tạ ngẩng đầu, quả nhiên đối diện khuôn mặt dào dạt sắc xuân của tiểu học đệ.

Tiểu học đệ tên thật là Bì Lỗ, một cái tên khá buồn cười.

Tô Tạ còn nhớ lần đầu tiên gặp tiểu học đệ, hắn đã tự giới thiệu như sau ——

phương Pháp chính xác để cưa đổ CV kì cựuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ