Chương 38: Người quá lạnh, nói quá ít

646 15 0
                                    

  Qua hết năm sau, Ngụy La tròn bảy tuổi.

Thượng Thư Phòng bắt đầu lên lớp từ mười sáu tháng giêng, mỗi ngày Ngụy La đều bồi Triệu Lưu Ly học bài, đồng thời thỉnh thoảng sẽ đi Chiêu Dương Điện gặp Trần Hoàng Hậu một chuyến. Trần Hoàng Hậu có vẻ rất thích nàng, bởi vì nàng giám sát Triệu Lưu Ly, khiến nàng ấy mỗi ngày ăn cơm uống thuốc đúng giờ, thân thể so với năm ngoái tốt hơn rất nhiều. Trần Hoàng Hậu khen nàng là tiểu phúc tinh, kể từ đó, không cho nàng rời đi.

Ngụy La biết rõ tình huống của Triệu Lưu Ly ở đời trước, nếu như thân thể nàng ấy có thể tiếp tục tốt lên, vậy thì không còn gì tốt hơn. Nếu như nàng ấy cũng giống như kiếp trước, chạy không thoát bệnh mà qua đời, như vậy cho dù cố gắng bao nhiêu đều là phí công mà thôi!

Chỉ là người với người ở chung đã lâu, chung quy vẫn có tình cảm. Nội tâm Triệu Lưu Ly đơn thuần, thích một người liền một lòng một dạđối tốt với người đó. Nàng ấy thật sự móc tim móc phổi cho Ngụy La, dù cho Ngụy La là một tiểu cô nương mang trong lòng chút âm u, cũng bị nàng ấy làm cảm động. Nếu như có thể, nàng sẽ tận lực giúp nàng ấy sống thêm vài năm, không để nàng ấy sớm bỏ mình.

Ngày hôm đó, Ngụy La tới Thượng Thư Phòng, liếc mắt nhìn, trong phòng có ba vị trí đều trống.

Lý Tụng và Triệu Chương đã lâu rồi không đến nghe giảng, Thường thái phó cũng chẳng quan tâm, mọi người cũng sớm coi như bọn họ không tồn tại. Bây giờ, một chỗ trống còn lại, chính là của Triệu Lưu Ly.

Ngụy La vô cùng khó hiểu, hôm qua hai nàng còn làm tuyết cầu chơi, hôm nay vì sao không thấy rồi?

Nàng hỏi thái phó chuyện gì xảy ra, thái phó cũng không trả lời được, chắc là còn chưa nhận được tin.

Ngụy La học tới giờ mão mới tan học, cũng không trực tiếp về Phủ Anh Quốc Công, mà là đi Khánh Hi Cung –Thần Hoa Điện. Đi tới trước cửa điện, một vị ma ma mặc quần áo màu lam từ bên trong đi ra, nàng tiến tới hỏi: "Ma ma, sao hôm nay Thiên Cơ Công Chúa không đi Thượng Thư Phòng nghe giảng bài?"

Ngụy La là thư đồng của Triệu Lưu Ly hơn nửa năm, trên dưới Thần Hoa Điện đều biết nàng.

Ma ma đi ra cảm thán nói, lộ vẻ bi thương, hai mắt đẫm lệ: "Hôm qua công chúa xảy ra chuyện... Hiện đang ở Chiêu Dương Điện, Hoàng Hậu Nương Nương thức canh cả đêm, không biết tình hình thế nào!"

Ngụy La nghe vậy cả kinh, hôm qua không phải rất tốt sao? Sao nói gặp chuyện không may là liền gặp chuyện không may?

Nàng hỏi ma ma chuyện gì xảy ra, ma ma ấp úng không nói. Quy củ trong cung không được nói chuyện lung tung, cũng không được huyên thuyên nói loạn. nhưng ma ma xem nàng là đứa nhỏ, liền nhịn không được nói cho nàng nghe một chút. Việc này có chút liên quan tới Thất công chúa Triệu Lâm Lang. Hôm qua Triệu Lâm Lang và Lý Tương chơi đùa ở hậu hoa viên, Triệu Lưu Ly đi ngang qua đó, không biết giữa ba người xảy ra chuyện gì, Triệu Lưu Ly trượt chân ngã vào hồ nước. Trên mặt nước nổi lên một tầng băng mỏng, băng hàn thấu xương, Triệu Lưu Ly ngâm mình trong hồ nước, đợi đến lúc được ma ma cứu lên, đã đông lạnh cả người, toàn thân run rẩy.

Tối hôm đó Triệu Lưu Ly liền sốt cao, thần chí không rõ, thời gian trước vất vả lắm mới dưỡng lại thân thể, thoáng một cái bệnh càng lúc càng lợi hại.

Trần Hoàng Hậu biết chuyện này có liên quan tới Triệu Lâm Lang và Lý Tương, vô cùng tức giận, tuyên bố muốn nghiêm trị hai người. Nhưng chuyện này còn chưa điều tra rõ nguyên do, Ninh Quý Phi lại cầu tình, tạm thời bị ép xuống, trước tiên cứu Triệu Lưu Ly vẫn quan trọng hơn.

Thân thể Triệu Lưu Ly vốn dĩ yếu ớt, sinh bệnh sẽ càng nghiêm trọng hơn so với người thường, bệnh nhẹ trên người người khác chỉ là chút ít đau đớn, nhưng trên người nàng ấy đều là muốn lấy mạng. Triệu Lưu Ly nằm trên giường hôn mê bất tỉnh, sốt cao không lùi, khiến người xung quanh lo lắng. Trần Hoàng Hậu không ngủ không nghỉ canh giữ ở mép giường nàng ấy cả đêm, đau lòng vô cùng.

Ngụy La nghe đến mấy chuyện này, nghĩ muốn đi qua thăm nàng ấy một chút. Nhưng nghĩ lại, lúc này nhất định có rất nhiều thái y vây quanh đó, chính nàng đi cũng không giúp được gì, chỉ càng thêm phiền mà thôi. Không bằng nàng đi về trước, đợi nàng ấy khỏi bệnh lại tới thăm.

Ngồi xe ngựa về nhà, Ngụy La không ngừng nghĩ, đời trước tại sao Triệu Lưu Ly lại chết? Chết khi nào?

Nàng ấy chết lúc gần mười sáu tuổi, năm đó có một trận bão tuyết bay tán loạn, giống như là mấy ngày trước. Nếu khi đó nàng thường bồi Triệu Lưu Ly, chú ý tình huống của nàng ấy, có thể kéo dài tuổi thọ của nàng ấy hay không?

*** *** ***​

Mấy ngày nay Thiên Cơ Công Chúa bệnh nặng, Ngụy La cũng không đi Thượng Thư Phòng. Khoảng chừng nửa tháng sau, cuối cùng trong cung cũng truyền ra tin tức, nói là Triệu Lưu Ly có thể xuống giường, Triệu Lưu Ly nói muốn gặp nàng, thỉnh nàng vào cung một chuyến.

Ngụy La tới của Thần Hoa Điện, địa long trong Điện cháy hừng hực, mới vừa vào cửa liền xua đi hàn khí quanh thân. Nàng cởi xuống áo choàng bằng len lông cừu màu đen thêu hoa mai, đi vào bên trong: "Lưu Ly?"

Thanh âm mát lạnh của Triệu Lưu Ly từ trong truyền ra: "A La, ta ở đây!"

Ngụy La đi qua nhìn, thấy nàng ấy đang ngồi sau cái bàn vuông làm bằng men, vùi đầu loay hoay nghịch cái khóa khổng minh trong tay. Khóa khổng minh (1) bị nàng tháo ra thành từng cây từng cây một, nằm tứ tung trên mặt bàn, nàng ấy đang cố gắng để lắp chúng lại. Ngoại trừ khóa khổng minh sáu cạnh, trên bàn vuông còn có một cái khóa hoa mai, lỗ ban cầu, khóa hai bốn... Đây đều là mấy món đồ chơi dân gian, nàng ấy sao lại chơi mấy thứ này?

Ngụy La ngồi đối diện Triệu Lưu Ly, nhìn kỹ sắc mặt nàng ấy. Mặt nàng ấy có chút suy nhược, qua thời gian điều dưỡng, khí sắc dù khá hơn một chút nhưng vẫn nhìn thấy vẻ bệnh tật: "Thân thể công chúa đỡ hơn chưa? Vì sao đột nhiên ngã bệnh?"

Triệu Lưu Ly ngừng hành động, lặng lẽ để khóa khổng minh xuống, ngẩng đầu nhìn nàng rất đáng thương: "Hiện tại đã tốt hơn nhiều rồi, ta cũng không phải cố ý ngã bệnh. Mấy ngày qua Hoàng Hậu không cho ta ra cửa, ta không có cách nào báo cho ngươi biết, ngươi không nên giận!"

Ngụy La mím môi: "Thần không tức giận" Suy nghĩ một chút, nàng không nhịn được hỏi: "ma ma nói công chúa rơi xuống hồ, sao ngài lại không cẩn thận như vậy?"

Chuyện như vậy nói ra có chút mất mặt, Triệu Lưu Ly vốn không có ý định nói cho nàng biết. bây giờ lại thấy nàng có chút mất hứng, miệng bĩu ra, liền nói đầu đuôi mọi chuyện cho nàng nghe.

Nguyên lai hôm đó là sinh thần của Triệu Lâm Lang, Lý Tương và vài vị hoàng tử cũng tới ăn mừng với nàng ta, sau đó liền bảo cung nhân ra ngoài mua pháo trúc vào trong hậu hoa viên lén đốt. Triệu Lưu Ly ngẫu nhiên đi ngang qua, trong lúc đó Lục Hoàng Tử không để ý bị Triệu Lâm Lang đụng phải, pháo trúc trong tay vừa vặn rơi xuống bên chân Triệu Lưu Ly. Triệu Lưu Ly giật mình, liên tiếp lui ra sau, không chú ý phía sau có gì, thân thể nghiêng một cái liền rơi xuống hồ!

Sau đó mấy người liền bị phạt, Lục Hoàng Tử bị phạt nặng nhất, nghe nói phải sám hối ba tháng, ngay cả Thượng Thư Phòng cũng không được đi, còn bị mẫu phi của hắn đánh cho một trận.

Ngụy La nghe xong rất lâu cũng không nói gì, Triệu Lâm Lang đụng phải Lục Hoàng Tử, đến tột cùng là cố ý hay vô ý, ý vị sâu xa.

Nếu là cố ý, tuổi còn nhỏ đã có tâm cơ như thế, thật không thể khinh thường.

SỔ TAY SỬ DỤNG SỦNG PHINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ