23. cuối cùng cũng thấy anh

1K 178 20
                                    

Tôi hôm nay đến công ti, bầu trời quang đãng trong lành hơn mọi ngày. Tâm trạng tôi trở nên tốt hơn.

Trên bàn làm việc có một lá thư gửi tới tôi, chữ viết này hình như là của Kook hyung.

Trong thư anh ấy nói rất rất nhiều, nhưng đầu óc tôi lâng lâng vui mừng có mà buồn đau lại nhiều hơn...

Vui vì không phải anh quên tôi mà buồn vì...

Seokjin từ năm năm trước đã bị một tai nạn xe, chưa rõ ai là thủ phạm. Vết thương khá nặng biến anh ấy thành người thực vật. Cô gái trợ lí của anh biết rằng mỗi tháng anh đều gửi thư cho ai đó ở Hàn Quốc.

Trường hợp ở đây là cô gái ấy... thích Seokjin cho nên...

Vì sao Jungkook lại biết? Vì Kook hyung thấy tôi cứ mãi dằn vặt nên đã tự sang Pháp hỏi Jinie cho ra lẽ cơ mà cũng chẳng hỏi được chính chủ...

Tôi chạy vội đến văn phòng Jungkook. Anh ngồi uống trà giống như đang đợi ai đó đến, hẳn là đợi tôi.

"Em đọc rồi chứ? Vì chẳng nghe anh giải thích nên đành phải ghi giấy cho em báo hại anh mỏi cả tay."

"Em xin lỗi... nhưng mà Jinie..."

"Tỉnh rồi, cũng đã về Hàn Quốc. Em nghĩ xem, đã mấy năm rồi em chưa về xóm nhỏ cũ? Vì em không chịu trở về nên... chẳng gặp được Jinie, cậu ấy về từ sáu tháng trước rồi. Tất cả mọi người ai ai Seokjin cũng nhớ, ngay cả anh cậu ấy cũng nhớ. Trừ em ra."

"Mất trí nhớ?"

"Ừm là chứng mất trí tạm thời. Jang Mari là cô gái đã chăm sóc cho Seokjin lúc ở Pháp. Mong rằng em đừng bị sốc khi thấy hai người nọ thân thiết..."

Không để Jungkook nói hết câu, tôi chạy thật nhanh về đến nơi ở cũ của mình.

Kể từ lần về thăm cuối cùng là một năm về trước, ngày xưa hồi mới rời đi tôi còn mỗi tuần về một lần. Dần dần khoảng cách xa hơn cuối cùng chỉ call video nói chuyện với ba má.

Tôi ngắm nhìn nơi đây, từng ngóc ngách từng con đường đều làm tôi liên tưởng đến người kia. Và rồi tôi đứng trước cửa căn tiệm màu hồng xinh xắn.

Tôi đẩy cửa bước vào, người đầu tiên thấy tôi là Joon hyung.

"Jimin! Lâu rồi mới thấy em!"

"Seokjin..."

"Ở kia..."

Tôi hướng mắt theo Joon hyung, Jinie của tôi đang cùng một cô gái đứng ở quầy pha chế món đồ uống nào đó. Hai mắt tôi nhòe nước, cuối cùng tôi cũng thấy anh...

cho xin một cốc trà đào |minjin|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ