Loại này tư thế của cô giúp cậu nhìn không sót thứ gì. Cậu xé rách quần lót cô ném xuống sàn nhà. Lúc này không còn gì che đậy cho nụ hoa bí ẩn kia nữa. Hòa Lam run rẩy, muốn khép hai chân lại thì bị cậu đè đến không thể động đậy được.
Da Hòa Lam rất trắng, dưới cái bụng bằng phẳng là vùng rừng rậm màu đen đều đặn, che lấp chỗ tư mật trắng như tuyết. Trắng đen đối lập vô cùng rõ nét, xinh đẹp bắt mắt. Cậu suy nghĩ một lúc thật lâu, nhìn cái ngay trước mắt mình, không nhịn được mà nuốt nước bọt thèm thuồng.
Chỗ tư mật của cô thật nhỏ, hai cánh hoa hồng mềm mại khép chặt là cánh hoa của trinh nữ. Cậu dùng tay dò tìm mấy lần nhưng không thể tìm được lối vào.
"Nghe nói nơi này của phụ nữ bị đàn ông chơi nhiều thì màu sắc càng đậm, hai cánh hoa cũng càng dãn rộng ra. Màu sắc chị còn tươi như vậy, lại còn nhỏ nữa, chứng tỏ chưa từng quan hệ lần nào. Nhưng mà càng như vậy em càng muốn thúc vào, mãnh liệt thúc vào."
Cậu sờ hai cánh hoa đang khép, mở ra một chút, tìm một lúc mới tìm được lối vào nho nhỏ. Nhờ dịch nhờn trắng đục trơn ướt bên trong, đầu ngón tay cậu lần mò tiến vào, ngọ nguậy một lúc vẫn bị bao chặt. Cơ thể cô rất mẫn cảm, chỉ cần tay cậu mò vào một lúc là bên trong đã ướt nhẹp, tuy nhiên nó vẫn chặt chẽ khít khao, cậu phải dùng sức mới có thể đút ngón tay vào.
"Chặt quá... Thả lỏng một chút, em không muốn dùng sức, chị... em chỉ muốn sờ chị." Cậu đè trên người cô, dịu dàng hôn khóe mắt cô, hôn lên giọt nước mắt đang rỉ ra. Cậu dịu dàng nói: "Em đã thích chị từ rất lâu rồi, chị là người duy nhất em thích trên đời này. Chị còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Chị rất giống người đó, xinh đẹp, dịu dàng, lại mong manh tựa như một cơn gió cũng có thể thổi đi. Nhưng người đó là một người rất kiêu ngạo, rất ích kỷ, mà chị thì không giống. Trên thế giới này, chỉ có một mình chị thật lòng quan tâm em..."
Giọng nói của cậu trầm thấp, Hòa Lam nhớ lại chuyện trước đây, thần kinh đang căng thẳng liền buông lỏng, mất hồn.
Thừa dịp cô ngây ngẩn, cậu dùng sức đút ngón giữa đi vào một nửa. Hòa Lam hồi hồn, móng tay cấu mạnh vào bắp tay cậu, kêu: "Đau!"
"Đau lắm sao?" Cậu hơi hoảng hốt, "Rõ ràng là em đã rất cẩn thận, liếm láp lâu như vậy phía dưới chị cũng đã rất ướt rồi, sao còn chặt như vậy? Không phải nơi đó của phụ nữ là để cho đàn ông nhấp vào sao? Sao ngay cả ngón tay cũng không thể đút vào..."
"Đừng nói nữa!" Nghe cậu nói, mặt cô đỏ đến tận mang tai, vội lên tiếng cắt ngang 'lời nói xằng bậy của cậu', giống như tìm được nơi để bộc lộ cảm xúc, uất ức rơi nước mắt: "Em đừng cố đưa vào nữa, thật sự rất đau. Chị sắp rách rồi... Đừng vào nữa!"
"Được rồi, đừng khóc." Cậu rút ngón tay ra một cách khó khăn, hôn lên khuôn mặt cô, thì thào: "Thì ra chặt quá cũng không phải là chuyện tốt."
Thật ra thì cậu biết rõ đây là do một nguyên nhân khác, cô vẫn chưa sẵn sàng với sự đụng chạm của cậu, vì cô luôn căng thẳng cho nên mới đau như thế. Nóng vội khó thành công, cậu đành phải từ từ tiến hành.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nỗi Niềm Khó Nói
RomanceTác phẩm NỖI NIỀM KHÓ NÓI Tác giả: Lý Mộ Tịch Thể loại: Em nuôi yêu chị, sạch, sủng ngọt, 1vs1, HE Số chương: 67 + 4 ngoại truyện Converter: Ngocquynh520 B. Edit: Diem Nguyen Beta: TieuKhang Poster + Làm ebook: Lệ Thần Hy...